Tạm rời đi
Xe ngựa chạy trên đường, có chút xóc nảy.
Mơ hồ có thể nghe được tiếng rao hàng trên đường, náo nhiệt phi
thường, Lạc Cơ Nhi nằm thật sâu ở trong lòng hắn, chậm rãi mở đôi mắt có chút
buồn ngủ ra, chớp chớp.
Hắn cúi đầu nhìn nàng, mỹ nhân tỉnh giấc, mang theo ý nghĩ mông
lung, giống như mèo con nhu thuận ở trong lòng hắn.
“Có thể mở mành ra không?” Khuôn mặt nhỏ nhắn ngước lên, nàng thật
cẩn thận hỏi dò.
Ở Lạc Anh Quốc lâu như vậy, cho tới giờ nàng cũng chưa từng đi
qua đường phố nơi này, chứ đừng nói nhìn thấy cảnh họp chợ, một lần ở trong rừng
bị ám sát khiến lòng Mặc Uyên còn sợ hãi, lựa chọn đi qua đường phố phồn hoa,
nhưng mà không nghĩ tới sẽ gợi lên lòng hiếu kỳ mãnh liệt của nàng, khát vọng
trong mắt nàng giống như rượu làm say người, khiến hắn không kháng cự được.
“Không được…” Bên môi hiện lên một chút cười gian tà, Mặc Uyên
thản nhiên đáp.
Ai?!
Lạc Cơ Nhi hơi ủy khuất, cũng hơi có chút mất mát, cúi thấp đầu
xuống, tiếp tục chôn ở trong ngực hắn, không nói một lời.
Ngực bỗng nhiên trở nên mềm mại, hắn ôm chặt nàng, ở bên môi
nàng cười khẽ: “Được rồi, ta mở ra ngay…” cánh tay hắn vươn dài qua, một tay
đem mành trên cửa sổ nhỏ chậm rãi cuộn lên, tiếng huyên náo bên ngoài lập tức
liền tràn vào, rất náo nhiệt.
Hạ mắt xuống, thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn ôn nhu của nàng tràn đầy vui sướng, bàn tay nhỏ bé bám vào bệ cửa sổ, mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537129/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.