“A, Lạc Cơ Nhi, thật là xin lỗi..” Vẻ mặt Nhiêu Nhi hoảng sợ nhưng ánh mắt lại xuất hiện tia vui sướng khi thấy Lạc Cơ Nhi gặp họa. “Ngươi không sao chứ? Không phải ta cố ý đâu…”
Đây là lần thứ hai bị tạt nước lạnh…
Lạc Cơ Nhi hít một ngụm không khí, cả người đều lạnh như băng, run lên bần bật, hàng mi như cánh chim nhướng lên nhìn Nhiêu Nhi.
“Ta không sao…”
Lạc Cơ Nhi biết nàng ta cố ý làm đổ nước, nhưng nếu cãi nhau thì nàng không có chút ưu thế nào
Nghe Lạc Cơ Nhi trả lời, trên mặt Nhiêu Nhi tỏ ra hơi đắc ý, tuy nhiên vẫn làm ra vẻ lo lắng: “Làm sao bây giờ, Lạc Cơ Nhi, ta quên không nói cho ngươi rằng mới vào Uyển nghệ quán thì chỉ có một bộ trang phục duy nhất, không thay đổi được…”
“Có chuyện gì xảy ra thế?” Một giọng nói uy nghiêm cất lên.
Cô cô đến đột nhiên phát hiện trong phòng đầy nước, một cô gái nhỏ nhắn đang quỳ dưới đất, quần áo thì ướt sũng hơn nửa.
Nhiêu Nhi kinh sợ, vội vàng đứng dậy, từ từ bình tĩnh lại hành lễ với Cô cô.
“Thưa Cô cô, vừa lúc nãy Nhiêu Nhi không cẩn thận, làm đổ chậu nước lên người Lạc Cơ Nhi. Nhiêu Nhi đã biết lỗi rồi, xin được nhận lỗi…”
Lạc Cơ Nhi nhếch miệng lên thản nhiên châm chọc, quay mặt đi chỗ khác.
Cô cô là người rất tinh ý thấu hiểu tâm tư người khác, trong nháy mắt đã hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Chẳng qua lúc này không tiện xử lý.
Cặp mắt cụp xuống lại chậm rãi mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537055/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.