Vãi đạn thật, hóa ra từ trước đến giờ nhà tang lễ luôn chỉ có mỗi ba người đó. Tin tức này đối với tôi không khác gì sấm đánh giữa trời quang!!
Tính cách hai người Địa Bì, Chu Hậu này đều khá thoải mái, xởi lởi. Ai có ngờ đâu bọn họ lại chưa từng thực sự tồn tại khi tôi làm việc ở đấy!
Chỉ là, tuy sự việc đã ngã ngũ nhưng tôi cứ có cảm giác chuyện này không lý nào đơn giản như thế này. Dựa trên những gì tôi biết về gã Thạch Đầu này, tôi bạo gan phỏng đoán một khả năng cực kỳ kinh người, có khi nào ngoài tôi ra, nhà tang lễ này vốn dĩ chỉ có hai người là giám đốc và thu ngân!
Khi cả bọn đã yên vị trên xe, lão Lưu mở miệng an ủi tôi mấy câu:
"Mi không cần phải sợ hãi như vậy. Hiện tại dương khí của mi đang mong manh thật nhưng chờ ngày mai phá giải hoàn toàn lời nguyền, cũng qua ngày mười lăm âm lịch trong tháng thì mọi chuyện sẽ lại ổn thôi."
Tôi hỏi lại lão Lưu một cách ngờ vực:
"Sao cái quái gì cũng dính tới ngày mười lăm âm lịch vậy! Mười lăm của hai tháng trước, tôi tí nữa là phóng xe xuống đập đi bơi với hà bá. Rồi tới mười lăm tháng trước thì phải chạy đôn đáo ngược xuôi đi kiếm đồng xu hoa văn hình hổ. Còn tháng này hả, cmn ngày nào cũng thấy quỷ nườm nượp thoi đưa! "
Lão Lưu than thở khẽ một tiếng rồi tiếp tục khuyên nhủ:
"Tập làm quen dần dần đi. Không phải chỉ mỗi ba tháng này thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyen-xe-cuoi-ngay-mang-so-13/1192513/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.