Thế quái nào lại là Địa Bì?
Hắn ta rõ ràng vừa mới nãy thôi còn trò chuyện với tôi mấy câu trước cửa chính ngoài đại sảnh. Sao mới chớp mắt một cái, mười phút sau lại chết cứng như thế này rồi!!
Còn nữa, đây là chỗ mà tối qua tôi sắp xếp dành cho bà lão vừa qua đời hôm qua, cũng là mẹ của người đàn ông trung niên kia mà.
Không thể nào có chuyện nhầm lẫn được!!
Tôi hít sâu cố gắng trấn tĩnh, một lần nữa kéo tấm vải trắng phủ lên trên.
Trong lúc còn đang nghi hoặc không thôi, tôi đột nhiên giật mình ngẩng phắt đầu lên. Không biết từ khi nào, Thạch Đầu đã đứng ở đầu hành lang nhìn chòng chọc vào tôi bằng ánh mắt khó dò.
"Đẩy qua đây!"
Thạch Đầu dùng giọng điệu lạnh băng không mang theo chút hơi ấm nào ra lệnh cho tôi. Nhìn thấy hắn ta như thế tôi bỗng dưng run lên bần bật.
"Đẩy qua đây!"
Thạch Đầu thấy tôi vẫn không nhúc nhích, hắn ta lạnh lùng lặp lại mệnh lệnh một lần nữa. Có điều ngữ khí lúc này so với lần đầu dường như nặng nề hơn rất nhiều.
Tôi vẫn không động đậy, đứng nguyên tại chỗ đối mặt với Thạch Đầu đang ở đầu kia của hành lang. Không khí nháy mắt giống như bị đông cứng lại.
Hai chúng tôi cứ thế gườm gườm nhau mấy phút. Tôi chợt nghĩ đến Địa Bì dù gì cũng đã chết rồi, đây chỉ là một bộ thi thể, giao nó cho Thạch Đầu...thực ra chả mất mát gì, phải chưa?
Nghĩ nghĩ rồi hạ quyết định, tôi giả vờ như chẳng thèm để tâm, đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyen-xe-cuoi-ngay-mang-so-13/1192511/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.