Mẹ của Hứa Phi sắp đến, Kỷ Dũng Đào lấy được số tàu, về nhà nói với gã.
Hứa Phi trông khá vui, còn giúp anh dọn dẹp nhà cửa, buổi sáng uống sữa xong cũng nhớ trả bình lại thùng. Kỷ Dũng Đào với gã đi mua quần áo mới, ít nhất thì cũng phải ăn mặc cho giống một sinh viên.
Sở Giá Quân: Em không muốn mặc sơ-mi trắng đâu, y như mấy ông già làm việc ở tòa báo. Có phải là nên đeo thêm quả kính đồi mồi nữa không?
Kỷ Dũng Đào: Đừng động đậy, cài cái bút này vào túi áo thử xem nào? Nhắc đúng lúc lắm, kính à…
Sở Giá Quân bị xoay một hồi, nhân viên bán hàng sốt ruột thay: Cậu đồng chí này ấy, tóc tai nên cắt ngắn đi mới ra dáng.
Kỷ Dũng Đào: Về nhà anh lấy cái tông đơ cào bằng luôn.
Sở Giá Quân bụm đầu, ánh mắt lạnh lẽo, tựa hồ như muốn sống mái với ai đụng vào tóc gã.
Giày vò mãi, người kia cuối cùng cũng vừa lòng, nhìn Sở Giá Quân ở trong gương, sơ-mi trắng, quần vải đen, giày thể thao trắng, kính đồi mồi, trên túi áo còn cài một cây bút…
Kỷ Dũng Đào nhìn gã hiện giờ, thở phào nhẹ nhõm.
Kỷ Dũng Đào: Sau này cứ mặc như này đi.
Sở Giá Quân: Tám mươi tuổi cũng mặc thế này á?
Kỷ Dũng Đào: Chí ít cũng phải trước khi tốt nghiệp.
Sở Giá Quân: Hồi xưa mẹ em thích em ăn mặc hiện đại cơ.
Kỷ Dũng Đào: Cậu trông chả khác gì mấy thằng ất ơ vất vưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyen-tap-nhung-vu-an-bi-an-trong-khu-chung-cu-song-ai-nha/2446626/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.