“Đã đến giờ rồi sao?” Lí Dục nằm nửa người trên giường, có chút suy yếu hỏi.
“Một khắc chung nữa kiệu hoa sẽ đến vương phủ .” Lí Phúc đứng một bên cung kính trả lời.
“Đỡ ta đứng lên.”
“Vương gia!” Lí Phúc có chút kinh ngạc.
Nhưng Lí Dục không để ý mọi người phản đối, kiên trì từ trên giường đứng dậy, quyết định muốn chính mình đến đại sảnh nghênh đón tân nương, bái đường thành thân.
“Vương gia, xương cốt ngày có thể chứ?”
Sắc mặt Lí Dục tái nhợt, bất quá vẫn lộ ra một cái tươi cười nhợt nhạt,“Yên tâm đi! Còn có thể.”
Bởi vì không ai dám phản bác, cho nên dù trong lòng lo lắng cũng chỉ có thể thay hắn mặc tốt quần áo, cẩn thận đỡ hắn đi ra ngoài.
Lí lão phu nhân nhìn thấy con trai độc nhất xuất hiện, không khỏi kinh ngạc.
Đại sảnh bị sắc đỏ tượng trưng cho không khí vui mừng lấp đầy, nhìn khách khứa đứng đầy phòng, hắn hướng mọi người mỉm cười.
“Dục nhi?!” Lí lão phu nhân vội vàng tiến lên.
“Mẫu thân.” Chậm rãi ngồi xuống, Lí Dục khẽ hô một tiếng.
“Con tại sao lại đi ra ?” Bà một mặt lo lắng nhìn con.
Mấy ngày nay thời tiết thay đổi, Lí Dục không cẩn thận nhiễm phong hàn, tình trạng thân thể càng thêm không tốt, cho nên mọi người đều lường trước hôm nay, hắn nhất định không thể tự mình bái đường, bởi vậy Lí lão phu nhân còn đặc biệt mời đường đệ của hắn đến thay hắn bái đường với tân nương, không nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyen-phu/2900310/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.