Nhìn ánh nắng chói chang bên ngoài, Đường Đức Trinh không khỏi thở dài.
Ngủ một giấc thức dậy, nàng mới nghĩ đến một ít vấn đề thực tế, bất quá hiện tại mới bắt đầu phiền não tựa hồ đã quá muộn.
Chu cái miệng nhỏ nhắn, nàng đầu óc suy nghĩ không ngừng chuyển động.
Muốn nàng đại gả đương nhiên không có vấn đề, huống chi là gả cho Lý Dục tuy rằng thân thể không tốt, nhưng bộ dạng tuấn tú, nói chuyện lại nhẹ nhàng ôn nhu, chẳng qua trọng điểm là ──
Nàng gặp qua Lí Dục, Lí Dục cũng gặp qua nàng.
Hơn nữa hai người bọn họ từng nói chuyện với nhau, Lí Dục càng biết tên của nàng, cho nên cho dù nàng có thể giấu diếm được người trong thiên hạ, nhưng nếu không bịt miệng được Lí Dục, đồng thời cũng là cửa quan trọng nhất, tựa hồ sẽ có vấn đề.
Nàng không dám đem chuyện này nói với phụ thân và Hạ thúc thúc, dù sao bọn họ đã đủ phiền, chuyện này nếu để cho bọn họ biết, bọn họ khả năng sẽ buông xuống đi!
“Đức Trinh tiểu thư!” Tỳ nữ luôn đi theo bên cạnh Hạ Văn Ninh── Phù Dung, sau khi Hạ Văn Ninh rời nhà mà nàng quyết định đại gả, liền quay lại hầu hạ nàng.
“Làm sao vậy?” Nàng quay đầu nhìn Phù Dung,“Có việc sao?”
Phù Dung thần sắc có chút lo lắng, ngữ khí vội vàng nói:“Việc lớn không tốt ! Dục vương gia đến đây!”
“Đến thì đến.” Nàng một mặt mạc danh kỳ diệu,“Có tất yếu khẩn trương như vậy không?”
Đường Đức Trinh cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyen-phu/2900305/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.