Kỷ Thư say xỉn khó xử lý hơn so với tưởng tượng.
"Cậu, " Kỷ Thư ngẩng đầu nhìn tên xấu đoạt micro của cậu, ấp úng hỏi, "Sao không hát a."
Bờ môi Kỷ Thư lúc khép mở phả ra hương trái cây thơm ngọt, âm cuối kéo dài, khắp nơi đều có chút ngọt ngào.
Bùi Tẫn nhìn chằm chằm mặt cậu, tùy ý trả lời: "À, tôi không biết hát."
Mặt Kỷ Thư uống say cũng không đỏ, gương mặt kia như trước trắng nõn, chỉ là trong con ngươi ần ận nước, bộ dáng hồ đồ.
"Như vậy a, " Kỷ Thư gật gật đầu, chấp nhận "Bùi Tẫn không hát bài này."
Bùi Tẫn "Hả?" một tiếng, hỏi cậu: "Làm sao em biết?"
Kỷ Thư lộ ra biểu tình đắc ý, nói: "Anh không biết tiếng Hàn."
"A, " Bùi Tẫn theo nhịp khen ngợi cậu, "Đều bị em nhìn ra rồi."
"Đương nhiên!" Kỷ Thư đắc ý mở to mắt vô tội nhìn hắn, lại vô cùng đáng thương cầu hắn, "Cậu có thể đem micro trả lại cho tôi không, tôi muốn cùng Bùi Tẫn nói mấy câu."
Bùi Tẫn nở nụ cười, thuận thế đem micro trả lại cậu.
Kỷ Thư toại nguyện lấy lại micro, lịch sự nói tiếng "Cảm ơn" với micro.
Cậu xoay người ngã nghiêng lên sân khấu nhỏ, đem micro đến môi của mình "Ơ a" thử một chút, xác định âm thanh đủ lớn, Kỷ Thư thoả mãn lộ ra nụ cười.
Nhạc đệm tiếng Hàn đã tới cao trào, cũng là phần nhịp sôi động nhất, phía dưới có mấy con ma men đung đưa lắc lư theo nhạc.
Quả thực là quần ma loạn vũ.
Bùi Tẫn lẳng lặng nhìn, chờ lời cậu muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tung/883701/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.