Edit: Sam
Phong Trác Luân thu hồi vẻ lơ đãng vừa rồi, lúc này anh đem hành lý trong tay mình và Dung Tư Hàm ném cho Đường Thốc, còn tranh thủ trả lời: “Đứa nhỏ của ai cũng không phải của cậu.”
Trong nháy mắt bạn học ngốc nghếch căm uất, che mặt gào khóc: “Anh không thể đối với tôi như vậy…người ta…người ta vẫn sinh được con trai! Con gái, con gái cũng sinh được!”
Anh ta ríu rít, sắc mặt Dung Tư Hàm càng kém hơn, cô đã nôn ra một ít giờ còn khom lưng không ngừng nôn khan, sắc mặt dần trở nên trắng bệch.
Phong Trác Luân dùng khăn giấy cẩn thận lau miệng cho cô rồi đưa khăn giấy sạch cho cô, một tay anh vén tóc cô qua rồi nhẹ nhàng xoa lưng cô, anh xoay người hơi nhíu mày nhìn cô: “Lần trước kinh nguyệt của em là lúc nào?”
“Hàm Bảo!” Lúc này Đường Thốc cũng nắm được trọng điểm, sáp lại gần cười hì hì, “Tiểu Hoàn Tử sắp có Tiểu Hoàn Tử bé rồi! Tôi muốn làm ba nuôi! Tôi muốn làm ba nuôi!”
“Ba nuôi cái đầu cậu, tìm nước đi.” Phong Trác Luân đưa chân ngăn cản, thờ ơ đẩy đầu anh ta ra.
Dung Tư Hàm khó chịu không nói nổi, cô nôn đến mức hốc mắt hơi ửng đỏ mới đứng thẳng dậy một chút, miễn cưỡng nói: “Là ngồi máy bay không thoải mái.”
“Lần trước kinh nguyệt của em là lúc nào?” Anh nhìn cô nói thêm một câu.
“Không liên quan tới anh, anh có thể yên tâm.” Cô cầm lấy chai nước khoáng Đường Thốc mới mua về, mở nắp ra súc một ngụm, “Mang con của ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tinh-so-duc/1247256/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.