Kết quả, anh chỉ là cười cười, tiếp tục uống nốt lynước.
Chỉ đơn giản như vậy thôi á? Đáy lòng lặng lẽ có tímất mát, đang chuẩn bị nói gì đó bổ sung thêm liền nhìn thấy anh đang kề sátvào mình, vươn tay nhẹ nhàng giữ cô lại. Giai Hòa khó hiểu ngước lên, chợt cảmthấy phần cổ lạnh lạnh, như đang đeo một cái gì đó.
Dịch Văn Trạch đang đứng trước mặt cô, cơ hồ là chạmkhít, cánh tay vòng ra phía sau cài khóa lại, rất chậm, tựa như đang nương theoánh trăng, thấy không rõ lắm, cho nên càng chậm hơn.
“Cái gì thế?” Giai Hòa giơ tay vuốt vuốt hình dạng củadây chuyền.
“Một con heo.” [1]
Nhìn không ra, chỉ chạm vào mặt ngoài có hoa văn,dường như được tạo hình rất đặc biệt: “Năm tuổi của em còn chưa tới mà.” Hômnay rõ ràng là sinh nhật anh, thế nhưng lại tặng cho mình trước. Ánh đèn từphòng khách chiếu vào, chỉ có thể mượn ánh sáng mờ mờ nơi đó. Anh lại rót thêmmột ly nước nữa, uống thêm hai ngụm: “Lúc chiều anh thấy rất hợp với em nênmua.”
Giai Hòa ồ lên, lập tức đi ra khỏi phòng bếp, giả vờgiả vịt đi toilet, thực ra là soi gương mổ xẻ dây chuyền trước ngực. Một conheo theo phong cách phim hoạt hình cầm kẹo mút, mà ngay cả hoa văn chi tiếttrên cây kẹo kia đều giống khuông giống dạng.
Hình tượng của em là thế này? Rốt cuộc Giai Hòa cũng quẫn.
Cô còn vốn tưởng rằng anh không phản ứng, mãi cho đếnkhi mơ màng nằm trong bồn tắm lớn, được anh xoa bọt biển khắp người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tien-phong-hoa/3190869/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.