Bụng đói kêu vang, cộng thêm tâm tình đi xuống.
Cuối cùng lái xe đi ăn thịt dê xâu thật. Bởi vì đangtrong thời gian làm việc, giữa trưa cũng không nhiều người lắm. Hai người đặtmột phòng đơn giản, cả thực đơn Tiêu Dư cũng chưa ngó kỹ, lập tức gọi liền mộtđống. Giai Hòa nhìn, chỉ nghe thấy mấy trăm bàn tay đang cào xé gan ruột, nhânviên bán hàng lại cười đến mức không khép miệng được. Rốt cuộc đến khi bàn ănkhông còn chỗ dọn nữa, cô mới dở cười hỏi: “Đây là một bữa cơm của mi đó hả?”
Tiêu Dư gắp một miếng thịt bỏ vào nồi nước sôi, khuấykhuấy hai cái: “Cơm trưa cộng cơm tối.”
“Thật sự là không khách sáo…”
Tiêu Dư giơ tay xem đồng hồ: “Từ mười hai giờ trưa chođến mười hai giờ khuya, khoảng thời gian này miễn phí cho mi. Dựa theo tiêuchuẩn lương bổng của một Account Director [1], một ngày trả ta 833 tệ, nhưvậy có thể ăn hai bữa đúng không?”
Trong ánh mắt kia, thứ đang không ngừng chạy tuyệt đốilà tiền giấy màu đỏ…
Thật ra Giai Hòa hiểu được, cô nàng chỉ là muốn ở cạnhmình.
Hai người đều vùi đầu ăn, Giai Hòa luôn cảm thấy mìnhđã quên gì đó, mãi cho đến khi bụng căng cứng mới nhớ đến hôm nay là buổi họpbáo truyền thông của Vĩnh An. Kiều Kiều cùng Dịch Văn Trạch đều đã nói qua, thếnhưng bị tin tức kia kích thích đến nỗi quên mất, cô cùng Dịch Văn Trạch cònhẹn nhau ăn cơm tối nữa…Ba giờ đã bắt đầu, bây giờ đã gần hai rưỡi, cô rút giấyăn lau miệng: “Ta quên mất, chiều nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tien-phong-hoa/3190845/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.