“Chiều nay Thượng Hải có mưa, anh muốn hỏi xem em cóngười đón hay không?”
Húp một muỗng súp nóng, Giai Hòa hít một hơi, vẫn chưanói gì.
Ở đầu dây bên kia, Dịch Văn Trạch dường như cũng khôngnóng nảy. Qua điện thoại, cô loáng thoáng nghe được A Thanh đang nói điều gìđó, còn có cả giọng nói của Kiều Kiều cùng Trình Hạo…Bên kia ồn ào vui vẻ, cònmình bên này thì cô quạnh đến đau khổ. Lúc này quán cũng sắp đóng cửa, khi GiaiHòa vào vẫn còn hai ba vị khách, bây giờ chỉ còn mỗi mình cô.
Bốn nhân viên của quán đã bắt đầu dọn dẹp, không ngừngđi lướt qua lượn lại, ý bảo rằng chúng tôi muốn đóng cửa lắm rồi.
Giai Hòa dùng thìa đảo đảo canh, nhìn một viên thịtcòn sót, vui vẻ: “Thật ra ở nhà ga Hồng Kiều rất dễ gọi xe, nhà của tôi cũngkhông xa lắm. Tiên sinh nghỉ ngơi sớm một chút, di động của tôi hết pin tới nơirồi, không nói chuyện được nữa.”
“Ừ, em chú ý an toàn.”
Giọng nói của anh vẫn ôn hòa như cũ, hình như còn nhỏhơn một chút. Giai Hòa im lặng một hồi lâu mới nói mình ngắt máy trước.
Cô nhanh chóng tiêu diệt thức ăn còn sót, di động lạirung lên.
Kiều Kiều: Em làm được rồi, nguyên một phòng đềunghe hai người nói Thượng Hải đang mưa.
Suýt chút nữa Giai Hòa cắn lưỡi. Cũng may cô rất hiểuchuyện cúp máy: Có ai ở đó vậy?
Kiều Kiều: Rất kịch tính. Em lên xe, người đạidiện của Dịch Văn Trạch đến, sau đó có Liêu Tĩnh với Trình Hạo, vừa rồi là bácsĩ kiểm tra, Thiên Sở đến. Tóm lại là bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tien-phong-hoa/103819/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.