Sở Lâm Lang hoảng hốt, thấy Tư Đồ Thịnh từ từ cúi người xuống, nàng vội vàng chống dậy, lại thấy Tư Đồ Thịnh chỉ là muốn đưa tay về phía nàng, hóa ra là hắn muốn kéo nàng dậy. 
Nhưng Lâm Lang cảm thấy, điều hắn muốn làm vừa rồi, chưa chắc chỉ đơn giản là như vậy. 
Lúc chân nàng bị thương, Tư Đồ Thịnh cũng không ít lần ôm nàng đi tới đi lui. 
Sở Lâm Lang cũng không phải kẻ ngốc, trong mấy chuyện vụn vặt hàng ngày như này, sao nàng có thể không cảm thấy Tư Đồ Thịnh đối xử với mình có hơi khác những người khác? 
Nàng tuy không thể sinh nở nhưng cũng tự biết rằng mình có chút sắc đẹp, nếu nam nhân bị nhan sắc mê hoặc, khó mà trái được thiên tính mà sinh ra chút hảo cảm với nàng, đó cũng là điều khó tránh khỏi. 
Nhưng nàng biết, chính Tư Đồ Thịnh cũng nên hiểu rõ, chút hảo cảm này chỉ cần ẩn giấu ở trong lòng là được. 
Nếu vạch trần ra, không chỉ khiến cho hai người khi ở chung ngượng ngùng, nàng cũng không còn lý do mà lưu lại nơi đây nữa. 
Nguyên nhân không có gì khác, nàng và Tư Đồ Thịnh căn bản là sẽ không có kết quả gì. 
Một nam tử có tiền đồ đương thịnh, cho dù có chút bệnh kín cũng không sao, đại trượng phu có ích cho triều đình lo gì không có thê tử? Một nữ tử như nàng, làm nha hoàn thông phòng của hắn cũng sẽ trở thành trò cười trong miệng đồng liêu hắn. 
Mà Sở Lâm Lang tuy xuất thân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-quynh-chi/3726735/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.