Từ nơi này vào thành thông thường phải đến thuê xe ngựa ở thôn xóm gần đó.
Nhưng nhìn ý chủ nhân không quay đầu lại, dường như muốn đi bộ dọc đường về thành. Nếu vậy, e là phải đi đến nửa đêm rồi...
Đúng lúc này, từ nơi không xa lại truyền đến tiếng vó ngựa, hóa ra là Sở Lâm Lang sau khi kiểm tra xong ruộng chức điền, nàng tính toán đúng thời gian, đặc biệt đến đây đón Tư Đồ Thịnh cùng về.
Giờ trời tối quá sớm và quá lạnh, Sở Lâm Lang suy nghĩ rằng đại nhân chắc cũng muốn được thoải mái về thành sớm một chút.
Nhìn thấy đại nhân ở bên đường, Sở Lâm Lang ôm lò sưởi, mang theo nụ cười tươi như hoa xuân, từ rèm xe thò đầu ra, gọi hắn mau vào trong xe sưởi ấm một chút.
Tư Đồ Thịnh dừng lại một chút rồi cuối cùng cũng lên xe ngựa.
Trong xe tràn ngập mùi hương nhẹ nhàng trên người nàng, từ từ xua tan đi hàn ý trên người hắn.
Nữ nhân này líu lo nói mấy chuyện vụn vặt ruộng chức điền kia, mang theo một luồng khí phách nhân gian tươi mát, từ từ bao bọc lấy chàng.
Hơi ấm đột ngột đến luôn khiến một người đứng lâu trong gió lạnh cảm thấy khó chịu và đau đớn, mà hắn cũng như vậy, hắn muốn xác định rằng trước mắt hắn không phải là ảo tưởng.
Lâm Lang dường như có tâm tình rất tốt, nàng hứng thú bừng bừng nói: "Tên quản lý ruộng chức điền kia thật là biết đùa, hắn hỏi ta có muốn vòng mua một ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-quynh-chi/3726734/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.