Nghe Sở Lâm Lang hỏi Tư Đồ Thịnh mới từ từ hoàn hồn, hắn chậm rãi chỉ tay về phía tóc nàng: "Chỗ tóc mai có hơi rối..."
Sở Lâm Lang tin là thật nên vội chỉnh lại búi tóc của mình.
Sau đó nàng không nhắc lại chuyện Chu gia nữa, chỉ nhân lúc đi dạo phố bầu bạn với đại nhân mà tiện thể mua thêm một ít đồ dùng trong phủ.
Đồ đạc trong phủ đệ đơn sơ thì sao giống nhà của quan viên ngũ phẩm?
Đừng thấy Sở Lâm Lang không biết thư họa nhưng nàng cũng rất biết trang hoàng cho cửa tiệm. Chỉ cần trang hoàng đúng chỗ thì nhà cửa sẽ trông gọn gàng và tao nhã hơn nhiều.
Đến lúc đó nàng sẽ để đại nhân tùy tiện viết mấy chữ kiểu như "Trượng phu chí ở bốn phương", "Nhìn xuống núi trong thế gian đều nhỏ bé" rồi dán lên treo ở trong sảnh thì sẽ không còn thấy lạnh lẽo, trống trải nữa.
Tư Đồ Thịnh có lẽ hôm nay cũng quá rảnh nên với mọi đề nghị hăng hái của Sở Lâm Lang đều gật đầu tán thưởng, để bà tử quản sự của mình tùy ý tiêu pha tiền bạc một chút.
Chỉ là cuối cùng cũng mua đến lúc cánh tay Quan Kỳ và Đông Tuyết cũng không xách nổi nữa, Quan Kỳ không được được mà nói: "Cô nãi nãi à, ngươi định mua đến bao giờ? Bổng lộc của đại nhân đủ để cho ngươi tiêu pha như vậy sao?"
Sở Lâm Lang quay lại nhìn hai người họ cũng cảm thấy giật mình - không chỉ có Quan Kỳ và Đông Tuyết ôm đồ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-quynh-chi/3558390/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.