“Nhàn Vương phi? Bà ấy tiến cung làm gì?”. Nghe Miên Hạ bẩm báo, Phượng Thương liền ngây ngẩn cả người.
Nhàn Vương phi vốn là Nhàn phi được Bình Võ đế sủng ái, vốn dĩ khi Phượng Thương đăng cơ liền phải bị xử tử giống như những phi tần khác của Ngụy đế, nhưng Phượng Thương biết rõ bà là mẹ đẻ của Dục Trăn, liền tìm cớ lấp liếm cho qua, giữ lại phong hào, phong là Vương phi, để Dục Trăn dẫn đi.
Theo lý mà nói, Phượng Thương làm cho bà một đêm mất đi tất cả, trượng phu, địa vị tôn quý, tương lai của con trai, Nhàn Vương phi phải là hận Phượng Thương mà tránh không kịp, lễ nghi vấn an thường ngày đều ăn ý cho qua, lúc này lại đột nhiên tìm tới, thật sự làm cho Phượng Thương có chút ngoài ý muốn.
Rửa mặt chải đầu xong, lại thay một thân cung trang, Phượng Thương mới gọi Miên Hạ triệu kiến Nhàn Vương phi.
Có thể ở hậu cung mà vẫn giữ được ân sủng của quân vương hơn hai mươi năm, Nhàn Vương phi tất nhiên có đặc sắc của mình, chậm rãi đi vào trong điện, dịu dàng thi lễ, biểu hiện sự thần phục, cũng không làm mất thân phận trưởng bối, làm cho Phượng Thương nhìn thấy không khỏi âm thầm than nhẹ một tiếng.
Tuy rằng không còn trẻ, nhưng Nhàn Vương phi vẫn giữ được tám phần hoa lệ của ngày xưa, làm cho Phượng Thương vừa nhìn thấy, liền biết rằng Dục Trăn đã kế thừa vẻ đẹp của mẫu thân.
Chờ hai bên hành lễ đều theo bối phận xong, Phượng Thương cười cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-nhuoc-thanh-hoan/2212840/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.