Một nụ hôn ấm áp rơi trên má hắn, nhẹ đến nỗi tưởng như là một giấc mơ.
Lê Thư Dương ngồi tại chỗ, thậm chí không dám nhúc nhích.
Kiều An gầy, trưởng thành. Anh đã biến thành dáng vẻ xa lạ mà Lê Thư Dương không hề quen biết. Tuy nhiên, nụ hôn kia vẫn mềm nhẹ như trong quá khứ, chẳng khác gì.
Khi họ vẫn còn bên nhau, Kiều An giống như một viên kẹo chảy, ngọt ngào và dính người khôn tả. Kiều An thích ôm, thích hôn, thích thân mật gần gũi. Sở thích lớn nhất của Kiều An chính là được ở bên Lê Thư Dương, ngay cả khi hắn gõ bàn phím lách cách thì Kiều An vẫn thích quấn mình trong chăn cọ cọ bên hắn, cố gắng hôn một cái những lúc Lê Thư Dương nghỉ tay.
Lúc đó tình yêu vẫn chưa nguội lạnh. Lê Thư Dương cảm thấy như thể đã qua mấy đời.
Khi cuộc hôn nhân của họ tan vỡ, Lê Thư Dương đã rời khỏi thành phố.
Thật ra Lê Thư Dương biết lời chia tay mà Kiều An nói cũng giống như vô số lần trước, chỉ là những lời không suy nghĩ trong cơn tức giận. Nếu anh vẫn nhún nhường như mọi khi, thì bọn họ cũng không đến mức này. Nhưng lúc đó, Lê Thư Dương thực sự rất mệt mỏi. Hắn nhượng bộ hết lần này đến lần khác, nhún nhường mãi ép hắn đến bên bờ vực thẳm.
Lê Thư Dương kinh ngạc nhận ra hắn đã bị mối quan hệ này bóp nghẹt. Hắn bắt đầu sợ hãi việc quay trở lại nơi gọi là tổ ấm, bắt đầu mâu thuẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-ngo-nan-an/2432575/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.