Hôm nay trời tối rất sớm, Kiều An ngây người ở nhà khô héo một ngày mới từ từ hồi phục tinh thần.
Sáng sớm anh đi tàu cao tốc về rồi vội vàng đến công ty xin nghỉ phép, sau đó chạy về nhà.
Nghiêm túc mà nói, cả ngày hôm nay anh không có một bữa ăn đàng hoàng. Ban đầu do trong lòng nhiều phiền muộn nên Kiều An không thấy đói, nhưng sau một ngày dài cái bụng trống rỗng cuối cùng cũng bắt đầu biểu tình. Anh hơi khó chịu nhưng không còn sức để đứng lên. Chuyện đêm qua đã vượt quá suy đoán của Kiều An, sau một hồi hoang mang bối rối, cả thể xác lẫn tinh thần Kiều An đều kiệt quệ.
Bây giờ Kiều An mới nhận ra mình thực sự không còn là chàng trai trẻ có thể tùy hứng như xưa. Những năm qua đã dằn vặt anh quá nhiều, cơ thể bị vắt kiệt không biết phải cẩn thận chăm sóc bao lâu mới tốt lên được.
Đầu óc Kiều An choáng váng, bất chợt anh suy nghĩ lung tung, liệu mình có chết sớm không? Vậy thì ngay cả cơ hội lén lút ở bên Lê tiên sinh cũng không có.
Kiều An cảm thấy trái tim mình giống như một tờ giấy, bị thấm nước rồi vo nát từng chút một.
Anh vừa sợ vừa lo, nếu mình thật sự chết, liệu Lê tiên sinh có buồn không?
Kiều An không biết, anh muốn biết lắm chứ.
Đầu Kiều An căng cứng, đau nhức như có mũi khoan đang xoay bên thái dương, nhưng cơ thể anh nóng bừng, không còn chút sức lực. Kiều An cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-ngo-nan-an/2432528/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.