- Ai đó?
Đầu Kiều An choáng váng, anh loạng choạng bước ra cửa. Lúc này anh đã choáng đến mức mất hết cảnh giác, không thèm nhìn xem ai đã mở cửa.
- Ai gõ cửa đấy?
Anh bối rối hỏi. Nhưng lời vừa thốt ra, chân không đứng vững đã suýt ngã, may mà được người đó ôm nên không ngã.
- Ai vậy... Thư Dương? Sao anh lại đến đây?
Kiều An không thể tin được người đang đứng trước mặt mình là ai. Anh cứ tưởng rằng mình đang nằm mơ. Sáng nay vừa chạy trốn khỏi khách sạn ở thành phố khác như một tên trộm, sao bây giờ lại thấy Lê Thư Dương xuất hiện trước mặt?
- Em chạy nhanh đấy Kiều An!
Lê Thư Dương tức giận muốn mắng anh nhưng chưa kịp nói gì thì đã phát hoảng vì nhiệt độ bỏng rát của người trong lòng.
Nhiệt độ bất thường trên người Kiều An có thể cảm nhận rõ ràng qua lớp áo. Anh đang sốt cao.
Kiều An vẫn chưa hiểu ra chuyện gì, còn đang lẩm bẩm nhắc mãi:
- Sao anh lại đến đây? Không phải anh đang ở bên kia sao? Em vừa mới trốn đi sao giờ đã gặp anh ở đây rồi?
Sốt cao làm đầu óc Kiều An quánh như hồ, ngoài khó tin cũng chỉ còn biết suy nghĩ lung tung, chẳng còn chút lí trí ngày thường.
Anh không thể tin nổi đến giờ Lê Thư Dương vẫn còn yêu mình. Vậy nên càng không nghĩ đến sau khi mình bỏ chạy đối phương còn ngàn dặm xa xôi chạy đến nhà mình.
Hai câu hỏi cứ lặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-ngo-nan-an/2432525/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.