Hôm nay Lê Thư Dương dọn dẹp đồ cũ, tìm được một chiếc túi giấy.
Trong túi để bộ đồ không biết từ khi nào, Lê Thư Dương cho là Kiều An đã quên mất nên mang vào tủ treo.
Thế nhưng lấy đồ ra thì thấy có hai tấm vé xem ca nhạc.
Thời gian buổi biểu diễn để trên vé đã là 4 - 5 năm trước, không hiểu tại sao mà hai tấm vé bị quên ở đây. Cuống vé vẫn còn nguyên chưa bị xé, vẫn chưa dùng đến.
Hắn treo đồ xong thì cầm vé đi tìm Kiều An.
- An bé ngoan ơi, em mua cái này hả?
Lê Thư Dương tự đặt cho Kiều An không biết bao nhiêu biệt danh, gọi mãi cả ngày không hết.
An bé con, An út cưng, An bé ngoan, vợ yêu An An,...
Cả ngày hắn chỉ biết gọi biệt danh linh tinh với nói mấy câu yêu đương sến súa không ngừng. Có lúc còn ép Kiều An phải hùa theo cùng hắn.
Lúc đầu Kiều An cũng xấu hổ không nói được. Nhưng mãi rồi cũng chai lì, thỉnh thoảng còn gọi chồng ơi chồng à kích thích Lê tiên sinh.
- Mua... Mua gì cơ?
Kiều An đang chạy trên máy chạy bộ, anh thở hổn hển trả lời:
- Anh cầm vé... Vé gì đấy?
- Làm gì mà chạy mệt thế? Đi mấy bước là được rồi.
Đối với chuyện giảm béo của Kiều An Lê Thư Dương rất là khó hiểu. Vất vả lắm mới nuôi lên được tí thịt, giảm cái gì mà giảm?
- Em mới chạy có mười phút.
Kiều An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-ngo-nan-an/2432514/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.