Gần đây thật sự là nhàn nhã, từkhi có Khách Lộ – lao công miễn phí này, ta thật sự là — thích a!
Bình thường Khách Lộ cũng khôngnói chuyện, nhưng rất chăm chỉ, gần như cái gì hắn cũng làm, hơn nữa cực kỳ tựgiác. Thần a! Ta yêu người! Cảm ơn người đã ban cho ta bảo bối như vậy!
Ta vẫn nhớ rõ lời nói khi KháchLộ muốn lưu lại: Nơi này không phải “giang hồ”, là “Túy khách cư”...
Đây là lời ta nói với hắn. Hắnchắc là đang trốn tránh gì đó đi. Bằng không nào có người nào làm thiếu hiệpkhông làm lại chạy tới làm tiểu nhị? Nhưng mà, hình như hắn cũng chưa từng nóiqua mình là thiếu hiệp... Aiz, ta quản được nhiều như vậy sao? Vô luận là thếnào, “Túy khách cư” chính là “Túy khách cư”, mặc kệ hắn là thiếu hiệp, hay làbọn cướp sông cướp biển, “Túy khách cư” vĩnh viễn sẽ không trở thành một phầncủa giang hồ. Ít nhất một ngày hắn còn muốn ở lại “Túy khách cư” mà không phải“giang hồ”, ta liền cam đoan tính chất của “Túy khách cư”. Bây giờ nghĩ nghĩmột chút, ta thật sự rất thiện lương a! Không chỉ thiện lương, mà còn rất lợihại nha! Lời triết lý như vậy ta đều nói được nha! Ta không khỏi cười trộm. Haha ha... thật là thiên tài!
“Bà chủ, bà chủ?”
“A? Chuyện gì?” Ta lập tức kịpthời phản ứng.
Là tên đại phu kia, Ôn gì gì đótới.
“Bà chủ, cô không sao chứ? Có cầnta giúp cô xem qua một chút không?”
“A? Không có việc gì, không cóviệc gì. Làm phiền đại phu quan tâm.” Ta cười cười.
“Bà chủ gọi ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-khach-cu/19328/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.