Đối phương hạ thủ thực tàn độc, nặng tay điểm tam thủ thái âm kinh(1) của hắn, như vậy thì, ngay cả muốn luyện lại cũng không có khả năng. 
Người tập võ mất đi võ công giống như mất đi sinh mệnh thứ hai, tính tình Lăng Liệt quật cường cương liệt, hắn có thể chịu nổi đả kích như thế này sao? 
Luyện Vô Thương nhìn khuôn mặt thiếu niên tái nhợt không chút máu, vừa đau lòng lại thương xót. Y cắn răng, đem Lăng Liệt cõng trên vai, bước nhanh ra khỏi mật thất. 
Bây giờ nên chạy đi đâu? Bốn phía đều là người của Hàng Long Bảo, kẻ nào cũng muốn dồn Lăng Liệt vào chỗ chết. Mà y lại chỉ có một mình, còn phải bảo vệ Lăng Liệt đang bất tỉnh, không quân cứu viện, lại càng không biết nên tin tưởng ai! 
Thế nhưng, không còn thời gian để do dự nữa, Lăng Liệt nhất định phải rời khỏi nơi này! 
Luyện Vô Thương trốn bên cạnh giác môn, nhìn bốn bề vắng lặng, phi thân vút qua. Đến giữa đình, thì gặp một gia đinh đi tuần đêm, vội vàng vọt đến sau một thân cây. 
Mắt thấy người này từ từ đi xa, Luyện Vô Thương thở phào, bất ngờ trên lưng truyền đến tiếng Lăng Liệt nói mớ! 
Rất nhẹ, nhưng đủ để bại lộ chỗ ẩn thân của bọn họ! 
“Ai!” 
“Người đâu, có tặc!” 
Trong nháy mắt, vô số đạo thân ảnh dồn dập nhào tới. 
Luyện Vô Thương giữ chặt Lăng Liệt, nhún người nảy lên nóc nhà. Trên nóc nhà rộng thoáng, có thể toàn lực thi triển khinh công, mặc dù trên lưng có một người, thân ảnh Luyện Vô Thương lại nhanh nhẹn giống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-hoa-am/36268/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.