Giữa đêm, thành Nam An.
Ai cũng biết, bên trong thành Nam An có hai tiêu cục lớn, Uy Viễn tiêu cục ở bắc thành và Cảnh Thái tiêu cục ở tây thành. Một núi khó chứa hai hổ, nhưng hai tiêu cục này quan hệ lại cực kỳ tốt, nhất là chủ nhân hai nhà lại là bạn tri kỉ nhiều năm.
Hai ngày trước, Uy Viễn tiêu cục đột nhiên bị người đánh một trận, thiếu cục chủ và phu nhân chết thảm, tung tích lão tiêu đầu Dịch Thừa Thiên và ngoại tôn không rõ. Người ở Nam An đều khiếp sợ, bàn luận, nghi ngờ, người thông minh không khỏi bắt đầu nghĩ, mục tiêu kế tiếp của đối phương là ai? Có phải chính là Cảnh Thái tiêu cục không?
Tề Cảnh Sơn nhìn tấm biển tiêu cục nhà mình, nghĩ đến giang sơn ba mươi năm khổ cực ra sức xây dựng, đến tối nay phải vứt bỏ, trong lòng vạn phần không muốn, nhưng lại nghĩ đến vết xe đổ của Uy Viễn tiêu cục, không muốn cũng phải muốn!
Thở dài một tiếng, phất phất tay.
Hai tên đệ tử trèo lên thang, cẩn cẩn dực dực gỡ tấm biển xuống.
“Cha, chúng ta thực sự phải đi sao?” Nói ra chính là con trai độc nhất của Tề Cảnh Sơn – Tề Vân Ngạo, trung niên hán tử hơn ba mươi tuổi, quanh năm áp tải hàng chịu cảnh gió táp mưa sa, khiến hắn thoạt nhìn đen khoẻ, tháo vát. Phía sau hắn, hơn mười người lão luyện trong tiêu cục bảo hộ bảy, tám chiếc xe ngựa. Trên xe, có gia quyến trong tiêu cục cùng một ít đồ dùng, nữ trang.
Xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-hoa-am/3082911/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.