“Cha mẹ tao vì ma túy mà chết, cha mẹ người thân của vô số người trên đời này cũng vì nó mà chết. Mày không có người thân à? Mày không nghĩ rồi sẽ có ngày, người thân mày dùng loại chất cấm do chính mày cung cấp sao?"
Yển Vũ hỏi rồi uống cạn ly rượu, ảnh nhìn xa xăm mà đặt ly rượu xuống. Hắn không nghĩ mình là người tốt, không nghĩ rằng mình làm vậy là vì muốn thức tỉnh bất kỳ ai.
Nhưng đối với Lý Thành, hắn lại mong gã có thể sáng mắt ra mà nhìn mọi thứ.
Ngay từ đầu, Yến Vũ đã không thể lựa chọn con đường để đi. Hắn chỉ có thể bước tiếp, không thể lùi, cũng không được quay đầu nhìn lại.
Dù thế lực ở đằng sau Lý Thành có lớn đến đâu, hắn cũng sẽ bằng mọi cách mà lật đổ.
“Đã lỡ lún sâu vào rồi, làm sao mà rút chân ra được đây?"
“Nếu muốn, không chuyện gì là không thể"
“Tao không sợ chết, chỉ sợ liên lụy đến người nhà mà thôi.”
Lý Thành nói với gương mặt ảo não, chậm rãi rót đầy hai ly rượu rồi cầm một ly lên mà uống.
Từ khi xác định mình sẽ là tay sai cho ông trùm đứng sau, gã ta đã không thể quay đầu. Để vợ và con gái có được cuộc sống sung túc vô lo vô nghĩ, Lý Thành luôn cố gắng trở thành người đắc lực nhất bên cạnh người đó.
Yến Vũ rũ mi, cả hai cứ như vậy mà vô tình giống như anh em chung một chiếc thuyền.
“Lạc Lạc! Rất không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-em-lam-loan/3727411/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.