Vu Kỳ dành ra nửa ngày để đi điều tra về nơi mà Lý Lạc cùng cha nuôi từng sống. Cậu không làm cho mọi chuyện rắc rối lên, chỉ đơn giản là đến hỏi thăm người sống lân cận.
Đến chiều đã có kết quả, Vu Kỳ lái xe một mạch trở về Thần Doanh.
Để Lý Lạc không nghĩ ngờ gì về tình hình sức khỏe của mình, Yến Vũ đã gọi người đến đưa cô ra ngoài sân tập luyện. Hắn ở tại phòng khách, âm thầm lặng lẽ thay băng rồi sát trùng vết thương.
Có tiếng bước chân đến gần, Yến Vũ liền cảnh giác lẫn giật mình mà ngước lên, gạt đi dụng cụ y tế trên bàn.
"Ai?"
"Ông chủ!"
Đến khi nhìn thấy Vu Kỳ, hắn mới thở ra một hơi nhẹ nhõm. Cậu đi đến gần, trông thấy vết thương ở bên hông của Yến Vũ thì liền kinh ngạc.
"Ông chủ! Vết thương này.."
Hắn nhìn cậu lắc đầu, nhíu mày ra hiệu bảo cậu nhỏ tiếng. Sau đó liền chỉnh lại áo quần, cất gọn đồ dùng sang một bên để không ai phát hiện.
"Ngồi xuống đi!"
Vu Kỳ ngồi xuống, đưa tay rót hai ly trà nóng hôi hổi.
"Đã có tin tức gì chưa?"
Cậu biết hắn có vẻ không muốn cho Lý Lạc hay chuyện này, nên cũng rất tinh ý mà nhìn trước ngó sau. Sau khi xác định đã an toàn, mới bắt đầu trả lời câu hỏi của Yến Vũ.
"Điều tra được rồi thưa ông chủ! Hiện tại căn nhà đó nằm ở khu ổ chuột sau khu đô thị mới, nhưng không có người ở. Có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-em-lam-loan/3720455/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.