Lý Lạc đứng ở ngoài cửa nhìn căn phòng mà Yến vũ cho người chuẩn bị, vẫn chưa bước chân vào.
Cô không hiểu rõ mục đích của hắn, không tin việc hắn làm thế là vì thương người. Nếu xuất phát từ tấm lòng, hắn đã không phải là kẻ đứng đầu một tổ chức hùng mạnh trong bóng tối.
“Sao vậy? Không thích à?”
Yến Vũ đứng ngay bên cạnh hỏi, sau đó đi vào phòng trước.
Trong phòng bày trí đơn giản không cầu kì, nhưng có đủ tiện nghi. Giường tủ bằng gỗ sơn mịn, nệm trắng cùng chăn bông ấm, bên cạnh còn có một cái tủ vuông đựng đồ dùng cá nhân.
“Vào đây!”
Hắn đưa tay về phía Lý Lạc, như đang muốn gọi, cũng như muốn ra lệnh cho cô nhanh chân đi vào.
Cô từng bước từng bước nhỏ rụt rè vào bên trong, ngước mắt lên nhìn trần nhà rồi nhìn xung quanh căn phòng.
Tại sao Yến Vũ lại cho cô ở lại, cô không biết rõ nguyên nhân, cũng không đủ bản lĩnh dò hỏi hắn. Vì đây là địa bàn của hắn, xung quanh có vô số đàn em chờ lệnh sẵn.
Chỉ cần sơ suất một chút, e rằng dù hắn từng nói sẽ không động vào phụ nữ, thì cũng chỉ là đã từng mà thôi.
“Cũng không còn sớm nữa! Đi ngủ đi!”
Yến Vũ nói rồi quay lưng chuẩn bị ra ngoài. Lúc này Lý Lạc sau một hồi đấu tranh, vẫn lên tiếng gọi hắn lại.
“Anh ơi!”
Hắn ngoái đầu nhìn, sau đó xoay cả người lại mà nhíu mày nhìn Lý Lạc.
Từ khi bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-em-lam-loan/3714608/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.