Tô Vân Thanh không có sở thích đem viết thương cho người khác xem.
Cậu một bên khẽ dùng sức tránh thoát, một bên tùy ý gật đầu, "Đó là việc của trước kia."
Trình Tử Phong làm lơ động tác muốn chạy đi của đứa nhỏ trước mặt, hỏi, "Trước kia là bao lâu?"
Tô Vân Thanh nao nao, trầm mặc không nói.
Vì cái gì còn có người hỏi sâu đến như vậy chứ, chẳng lẽ muốn cậu trả lời lần gần nhất là vài tuần trước sao.
Tô Tần thấy thế, biểu tình ngưng trọng, hắn xoay người nói, "Bác sĩ Ninh, phiền ngài kiểm tra thân thể nó một chút, nhìn xem còn để lại vết thương ẩn nào không."
Trước khi thành niên, đám nhóc này còn chưa hoàn toàn phát dục, nếu không kịp thời chăm sóc, rất dễ xảy ra tại nạn ngầm.
Ninh Tế gật đầu, gọi một số hộ sĩ lấy dụng cụ ra, chuẩn bị kiểm tra toàn diện.
"... Không cần thiết lắm đâu. chỉ là chút sẹo, rất nhanh sẽ biến mất." Tô Vân Thanh thoáng nhíu nhíu mày, lúc này nhìn ánh mắt của mọi người, làm cậu có chút không thích ứng được.
Phảng phất như đang xem một cây cải thìa bị ngược.
Nếu không phải tình huống đặc thù, hay rất tất yếu, không có ai thích bị người khác nhìn thấy được điểm yếu của mình.
Trình Tử Phong phớt lờ sự phản đối của cậu, y cùng Trình Tử Nghi nói, "Tô Vân Thanh ở lại chỗ của chúng tôi, cuối tuần này sẽ không về."
Đồng tử của Trình Tử Nghi co rút, cự tuyệt nói, "Khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-da-thiet-lap-hinh-tuong-nhung-khong-nhap-vai-duoc-thi-phai-lam-sao/2901510/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.