Đối với một sinh viên hai mươi tuổi đầu còn chưa tốt nghiệp mà nói, những chuyện xảy ra trong buổi tối ngày hôm đó gây cho Âu Dương Minh một cú sốc rất lớn.
Lúc ba giờ rạng sáng ngày hôm ấy, trong lúc trực đêm hắn đi ra ngoài tìm nước uống, khi đi ngang qua phòng bệnh Lam Dược chợt nghe thấy kêu the thé của một tiểu nam hài, rồi từ trong phòng vọng ra rất nhiều tiếng động hỗn tạp kỳ quái. Vì thế hắn nghi hoặc thử đẩy ra bước vào...
Sau những gì mà hắn nhìn thấy trước mắt tuyệt đối làm cho hắn cả đời này cũng không thể nào quên được! Một thân nam tử áo mũ chỉnh tề đang hung ác đấm đá lên người thiếu niên nhỏ gầy tên gọi là Lam Dược, cả người Lam Dược trần trụi vô lực quỳ rạp trên mặt đất mình đầy thương tích, nhưng gã thanh niên đó vẫn không chịu buông tha cho nó, vẫn từng cước từng cước hung tàn rơi liên tục trên tấm thân đơn bạc của nó.
Âu Dương Minh vừa sợ hãi lại vừa giận dữ, mãnh liệt chạy vọt vào phòng, đối gã thanh niên hung tợn đó quát lớn: “Ngươi là ai?! Ngươi đang làm gì vậy!?”
Người thanh niên đó tức thì ngừng đánh, quay đầu lại kinh ngạc nhìn hắn. Sau một lúc lâu trấn tĩnh cười lạnh hỏi ngược lại hắn: “Thế ngươi là ai?!”
Âu Dương Minh đang muốn nói tiếp, bỗng nhiên từ ngoài cửa lại xông vào thêm mấy người nữa, một người dẫn đầu vội kêu lên: “Thiếu gia, quả thực là ngươi đang ở đây! Sao ngươi lại chạy đến đây?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-ai-tram-luan/3189105/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.