Tư Đồ Thượng Lam đột nhiên hỏi: “Có muốn đến chỗ trước kia coi chút không?”
“Tôi không có chìa khóa.” Cố Tiểu Tịch nhìn ra ngoài cửa sổ, nhận ra Tư Đồ Thượng Lam đang trên đường chạy tới nơi ở trước kia của y.
“…Tôi có.” Tư Đồ Thượng Lam nhẹ giọng nói, đến cột giao thông thì chầm chậm quẹo sang.
Cố Tiểu Tịch khẽ nhếch môi, nói đùa: “À, tôi nhớ còn mấy thứ để trong nhà, sau mãi mà tìm không ra.”
Tư Đồ Thượng Lam cười lớn: “Ồ, cái gì thế?”
Cố Tiểu Tịch nghiêng người tới sát Tư Đồ Thượng Lam: “Thì kim cương, vàng thỏi, đồng hồ, khóa xe Ferrari.”
“Ồ, đều là đồ giá trị ha.” Tư Đồ Thượng Lam nhíu mày.
Cố Tiểu Tịch gật đầu: “Hóa ra trong nhà lại không an toàn như vậy, ngoài tôi ra, cả người khác cũng có chìa khóa đấy.”
Tư Đồ Thượng Lam phá lên cười: “Sao giọng điệu của cậu nghe cứ đang dọa dẫm thế.”
Cố Tiểu Tịch cũng cười cười, không tiếp tục đề tài này. Y chưa từng đưa chìa khóa cho Tư Đồ Thượng Lam, song giờ y cũng sẽ không hỏi chìa khóa đó ở đâu ra nữa.
Bước vào tòa nhà quen thuộc, Tư Đồ Thượng Lam đầu tiên tra chìa khóa vào, rồi thuần thục ấn mật mã, xoay một cái cửa nhẹ nhàng đẩy ra, Cố Tiểu Tịch theo Tư Đồ Thượng Lam vào nhà.
Cố Tiểu Tịch từng gọi nơi này là nhà, nhưng ở đây ngoại trừ sự xa xỉ ra thì chẳng còn gì đáng để lưu luyến. Căn hộ một trăm năm mươi mét vuông, dồi dào ánh nắng mặt trời, mỗi ngày đều có người đến lau dọn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuu-sac-tham-boi/1310863/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.