Thị trấn không tính quá lớn, tản bộ đến công viên Hà Tân cùng lắm cũng chỉ dùng mười mấy phút đồng hồ.
Trong công viên có một bãi đất trống rất lớn, trung tâm xây một tòa tháp cao, trên tháp quấn đầy bóng đèn nhỏ, tuy bình thường nhìn có chút quê mùa, nhưng tương xứng với bầu không khí mừng năm mới, thấy lại trở nên hân hoan.
Bãi đất trống này vốn để mấy cụ già đánh Thái Cực, múa Ương Ca, hôm nay đã được tận dụng triệt để, rất nhiều người đều mang theo pháo hoa tụ tập nơi này.
Lúc hai người bọn họ đến, pháo hoa đã phóng đầy trời, Triệu Ngang ngẩng đầu nhìn, trong mắt đầy hưng phấn.
Thời tiết mùa đông dù sao cũng có chút lạnh, Triệu Ngang lại vì ra vẻ bảnh trai cho cuộc hẹn đêm nay mà cả áo lông cũng không mặc, vậy nên cho dù xem pháo hoa xem đến thật hưng phấn, vẫn không nhịn được không ngừng xoa tay, hà hơi vào lòng bàn tay, thân thể cũng khẽ run.
“Lạnh lắm sao?” Thấy động tác của Triệu Ngang cùng thân thể hơi run run, Nhạc Doanh Phong cúi đầu quan tâm nhẹ giọng hỏi, bóng đêm đã bao phủ khắp nơi, mắt cậu ấy dưới ánh sáng pháo hoa lại càng rực rỡ chói lòa.
“Ưm… có chút.” Bị thần sắc quan tâm nơi đáy mắt Nhạc Doanh Phong nhìn chăm chú, Triệu Ngang cảm giác tim đập lệch mấy nhịp, nhanh chóng rũ mí mắt xuống, che giấu bối rối của mình.
Nhạc Doanh Phong bày ra một nụ cười, cặp mắt xinh đẹp nheo lại, rõ ràng rất lạnh, làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuu-ngoan-tieu-hao-dich-menh-kiep-tieu-hao/2253392/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.