Một tuần sau, Ôn Noãn cầm phiếu đánh giá đến công ty Trí Viễn. Kỷ Lâm Thâm đã hồi phục xuất viện. 
Lại tới nơi này, nhìn tòa nhà kia, trong lòng cô bình tĩnh hơn nhiều, không còn thấp thỏm hoảng sợ nữa. Cho đến bây giờ, cô chỉ có thể cúi đầu thuận ý, tiếp nhận điều này. 
Cô điều chỉnh cảm xúc, tiến vào đại sảnh công ty. 
Đang đi về phía thang máy, bỗng nhiên nghe thấy phía sau "phanh" một tiếng. Cô quay đầu, thấy cánh cửa kính bị phá vỡ, một người đàn ông lao vào. 
Theo bản năng cô lui về phía sau. 
Trong đại sảnh, mọi người đồng loạt nhìn qua, là một gã trung niên, làm cho người ta kinh hãi là trong tay hắn cầm một chai nước khoáng chứa chất lỏng trong suốt, một tay khác cầm bật lửa. 
Người nọ thoạt nhìn có chút chật vật, cúc áo bung ra, tóc rối bời, tròng mắt đỏ tươi, vẻ mặt điên cuồng, miệng la hét lung tung: "Muốn chết thì cùng chết!" ", "Công ty không tha cho tôi, tôi không cho các người! " 
Trong lúc nhất thời, chung quanh lâm vào hỗn loạn. 
Mọi người ở đây tránh không kịp, chạy trốn khắp nơi. Người nọ chặn ở cửa, mọi người không có cách nào chạy ra ngoài, chỉ có thể đụng, va vào nhau. 
Xung quanh tràn ngập tiếng giày giẫm xuống đất, ly nước bị hất tung lên, bàn ghế hất sang một bên, tiếng người thét chói tai. 
Ôn Noãn không thất thần chạy loạn, duy trì bình tĩnh, tay nắm chặt dây đeo túi xách, tay kia duỗi vào bên trong tìm điện thoại báo cảnh sát. Đồng thời ánh mắt dò xét, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vy-khong/514708/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.