Cách bệnh viện 10 km, quán bar Maroon. 
Ánh đèn rực rỡ chiếu nhịp nhàng trên sàn nhà đen bóng. Âm nhạc vang lớn, nam nữ trên sàn lắc lư theo. 
Trên hàng ghế dài, vài người trẻ tuổi nhàn rỗi ngồi. Trên bàn mở ba bốn chai rượu ngoại, lượng trong ly rượu không đồng nhất. Không ai ép, cứ tùy ý uống. 
" Kỷ Lâm Thâm thế nào rồi?" Một người đàn ông tóc đen ngắn đột nhiên hỏi. 
"Không có gì đáng ngại, đang nằm bệnh viện, hôm qua tôi gọi điện hỏi rồi, nói hai ngày sau xuất viện." 
"Vậy ngày mai tôi đến thăm." 
"Đừng đi, cần cậu đi thăm sao." Bằng hữu nháy mắt, ẩn ý nói "Khúc Lăng, không cần bận tâm. Hiện giờ người ta đang ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong phòng vip, cậu đi phá đám hả? 
"Mẹ kiếp, cậu đừng nói linh tinh." Khúc Lăng biết Kỷ Lâm Thâm ghét nhất loại chuyện này. 
"Tôi không nói nhảm, tôi hỏi trợ lý của anh ấy rồi. Tính tình của anh Kỷ cậu không phải không biết, chính anh ấy không muốn tôi có thể an bài sao. Cậu đừng để ý nữa, khi nào anh ấy nguyện ý, chúng ta hãy đi gặp. Thôi nào, uống rượu uống rượu. " 
...... 
Tiếng nhạc huyên náo vang lên, tiếng người như thủy triều bắt đầu khuấy động, xua tan cuộc nói chuyện của bọn họ cuốn xa. 
Chạng vạng ngày hôm sau, sau khi tan tầm Khúc Lăng đến bệnh viện. 
Ngày Kỷ Lâm Thâm xảy ra tai nạn, cậu lập tức chạy tới. Thấy Kỷ Lâm Thâm không có nguy hiểm đến tính mạng, cậu dặn dò hộ lý rồi rời đi, mấy ngày nay cũng không đến. 
Vốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vy-khong/514707/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.