"Ngươi đem y nâng dậy, bỏ đi áo ngoài, khoanh chân ngồi thẳng." Tà thần y nói.
Mộ Dung Thiên theo lời đem áo Lý Tuyên cởi bỏ, nhưng thân thể y vẫn luôn vô lực dựa hẳn vào trên cánh tay hắn, chứ nói gì ngồi thẳng. Cuối cùng chỉ có thể chính mình cũng lên giường, đôi tay chống đỡ hai đầu vai Lý Tuyên, mới hoàn thành cái tư thể đả tọa cực kỳ đơn giản kia. Tà thần y vẫn luôn lẳng lặng nhìn hai người bọn họ, như suy tư gì đó.
"Tiền bối?"
Khi Mộ Dung Thiên quay đầu, đúng lúc nhìn thấy y còn đang xuất thần, nhịn không được lên tiếng.
Tà thần y nhìn hắn một cái, mở ra bao bố trên bàn, tay nhoáng lên, bên trong một loạt sáng lóe ngân châm, "Ngươi đỡ cho tốt đừng nhúc nhích."
Mấy đạo bạch quang chợt lóe mà qua, Mộ Dung Thiên chỉ cảm thấy thân thể trong tay theo đó run lên. Lý Tuyên bỗng nhiên ho khan vài tiếng, cư nhiên phun ra một ngụm máu đen, rơi xuống đầy người. Thấy máu bầm phun ra, Mộ Dung Thiên trong lòng vui vẻ, đang muốn thò người ra chà lau cho y, lại nghe Tà thần y quát một tiếng chói tai, "Đừng nhúc nhích, còn chưa có xong."
Mộ Dung Thiên ngẩng đầu, Tà thần y đang nhìn chằm chằm Lý Tuyên, ánh mắt sắc bén, biểu tình khẩn trương nghiêm túc trên mặt y Mộ Dung Thiên chưa từng nhìn thấy qua, giữa trán lấm tấm mồ hôi. Trong tay dựng thẳng lên, là một loạt ngân châm khác. Võ công của y cao như vậy, thế mà chỉ phát một lần châm liền đổ đầy mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vong-giang-ho/1368600/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.