- Ngươi gấp như vậy là đi đâu? Mau, theo tỉ đến đây một lúc!
Anh Ngọc nhìn Trần Thị Oanh sửng sốt một lúc, vốn là muốn cự tuyệt nhưng bất chợt nhớ lại một chuyện. Nàng không kháng nghị, đi theo Trần Thị Oanh vào ngõ vắng. Trần Thị Oanh buông tay nàng ra, nhìn lại vẻ mặt nàng nhất thời giật mình, quan tâm hỏi:
- Ngươi làm sao vậy? Khí sắc tệ quá! Ngươi lại có chuyện gì sao?
Trần Thị Oanh thật sự lo lắng cho người này. Chỉ vừa cách mặt mấy hôm, đang tốt đẹp nàng lại suy nhược thành ra như vậy. Nữ nhân này không rõ đến cùng phạm phải cái vận gì gặp toàn những chuyện éo le, không ngừng vướng vào những chuyện thiên long địa lở, đáng sợ kinh người. Sắc mặt Anh Ngọc hôm nay thật kém, vầng trán tối đi, khuôn mặt tuấn mỹ nay lại nhợt nhạt xanh xao, đôi mắt cũng như mất hồn, bờ môi cũng tái lại, hơi thở lúc mạnh lúc yếu, trông y hệt như một người mắc bệnh nặng. Nhưng nàng vẫn có thể đi đứng bình thường. Trần Thị Oanh khó hiểu, bất chợt nàng đưa tay sờ lên trán Anh Ngọc rồi hỏi:
- Kì Phong, ngươi không khỏe sao?
Anh Ngọc lắc đầu, không đáp lời Trần Thị Oanh mà nhìn lại nàng hỏi:
- Trần tỉ tỉ, tỉ như thế nào ở tại kinh thành lại ăn mặc thành ra như vậy? Tỉ...Người ở đây đa phần đều là đại quan quí nhân. Lỡ như có người nhận ra tỉ thì làm sao?
Trần Thị Oanh nghe vậy, cũng cảm thấy thoải mái trong lòng. Nàng mỉm cười, khiêu mi nhìn Anh Ngọc hỏi:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vong-dao-hoa/985928/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.