Có cầu tất có linh. Đang lúc Lê Hữu Hào tìm đến hết hi vọng, mệt mỏi tựa vào vách một gian nhà cũ, suy sụp đến sắp phát khóc thì Mạnh đại quận công giống như tiên ông, đột nhiên từ trong nhà đi ra. Lê Hữu Hào không dám tin, liên tục dụi mắt đến muốn sưng lên mới xác định người kia đích thị là Mạnh quận công Mạnh Kì Phong!
"Kì quái! Rõ ràng căn nhà này ta đã cho người lục soát hết rồi vẫn không tìm thấy. Lí nào Mạnh quận công lại từ trong đó đi ra?" Lão còn đang bâng khuâng, không biết Mạnh Kì Phong kia thực ra là người hay hồn ma thì người kia đã đến, đứng trước mặt lão cao giọng ra lệnh:
- Lê thủ trấn đến đúng lúc đó! Chúng ta lập tức đến doanh trại họp bàn. Ta muốn sớm ngày tiến công dẹp hết bọn gây loạn trả lại bình yên cho châu Qui Hợp!
Lê Hữu Hào kinh ngạc đến há hốc miệng. "Mạnh quận công kia đừng nói là...mấy ngày nay bị ma giấu, sau đó còn bị ma nhập đi a? Tại sao qua một đêm, tính tình thay đổi đột ngột như vậy?"
Nhưng mà dù sao cũng tốt, vẫn nên là đưa quân ra trận đi! Còn hơn ba vạn đại quân không chịu làm gì cứ đóng trú bên ngoài thành khiến Lê Hữu Hào cùng các thổ hào lo lắng không biết tâm tư của vị đại tướng cầm quân còn muốn bao nhiêu?
Vào soái trướng, Anh Ngọc hiệu triệu hết tất cả thuộc tướng đến mở bản đồ ra, chỉ tay vào mấy điểm trên đó rồi cao giọng phán:
- Đêm nay, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vong-dao-hoa/985877/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.