Chẳng mấy chốc hàng người đứng chờ cũng hoàn thành xong thủ tục nhập thành, họ đứng ở một góc chờ đợi những người còn lại. Giờ chỉ còn hai người, gã đầu trọc và Duệ Tuân, tiếng gọi vừa nãy là gọi gã nam tử đầu trọc. Vừa nghe thấy tiếng gọi gã liền hớt hải chạy tới bàn, nhanh chóng đưa ra lệnh bài rồi làm thủ tục.
Duệ Tuân tiến lên phía sau gã nam tử, hắn đang chờ đến lượt mình. Từ lúc nhập thành, Duệ Tuân luôn cảm thấy mình bị những người xung quanh dò xét dù ít hay nhiều, đến khi vào đến trong tháp vẫn là như vậy. Nếu việc mọi người đến đây giống như lời gã nam tử đầu trọc nói thì quả thật Duệ Tuân đủ bắt mắt, bởi vì hắn còn quá trẻ. Duệ Tuân cố để bản thân không bị ảnh hưởng bởi những ánh mắt đấy.
Con người thường tò mò với những điều vượt qua thường thức của bản thân, Duệ Tuân hắn cảm thấy giới hạn về thường thức của hắn không thấp tới vậy. Duệ Tuân đã từng nghe sư phụ kể về những đời môn chủ trước của Kiếm Thủy Môn, ai cũng đến đây lịch duyệt khi tuổi còn chưa đến hai mươi, thậm chí là nhỏ hơn cả hắn. Chưa nói đến kiếm pháp nông sâu ra sao, cảnh giới của hắn còn chưa đến Địa cảnh. Nên là Duệ Tuân biết bản thân vẫn thua kém nhiều lắm.
Gã nam tử trước mặt cuối cùng cũng hoàn thành xong thủ tục. Tiếng nói dõng dạc lại vang lên:
-Người tiếp theo!
Duệ Tuân theo đó mà tiến tới. Hắn giờ mới để ý kỹ người quản sự này, hoá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tan/461060/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.