Ma triều đi qua, dù chỉ là một cái tiểu triều, cũng đủ để những ám ảnh đọng lại thỉnh thoảng lại đi vào vài cơn ác mộng, âm ỉ mà dày vò đám tu hành giả bé nhỏ của cái thế giới này.
Tàn khốc có lẽ là một trong vài từ miêu tả chân thực nhất cái đáng sợ của ma triều.
Ngươi qua được một cái tiểu triều, coi như đã là mạng lớn. Còn nếu như ngươi đi qua đại triều mà chưa chết, vậy ngươi là Thánh rồi.
Đấy vốn không phải nói quá.
Mấy ngàn năm ma kiếp xâm thế, đại triều quét qua cũng không phải là ít, người chết đương nhiên sẽ là vô số kể, nhưng người còn sống vậy mà lại có thể kể được một hai.
Bởi vì trực tiếp đối diện với đại triều mà còn sống, cũng chỉ có Thánh cảnh chí cao cùng một chút Thần cảnh tu sĩ lực chiến khủng bố.
Ấy vậy mà, bảy năm trước, sau khi sự tình Dạ Trạch được thông cáo, cùng với tiểu triều năm ấy thuận lợi chống đỡ, có một gã tu hành giả dù chỉ mới là Thiên cảnh sơ kì, lại được tu sĩ thế nhân xưng là Tiểu Thánh.
Gã tên là Đẳng Duy Nhất.
Dẫn đầu tàn binh từ Dạ Trạch hung hiểm thành công trở về, dẫu thân mang đầy thương tích vẫn anh dũng chiến đấu cùng với chiến sư nơi tiền tuyến. Thậm chí chẳng ngại nguy nan, một lần nữa lội vào sương đen trở thành quân trinh sát, rồi qua bao tầng ma thú vây quanh tìm ra ma chủ dẫn triều, thành công mà tiêu diệt, kết thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tan/2047341/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.