*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Heo con
Trong Tầm Mộng phường, Liễu Tuấn đã cất gọn ngân lượng, sửa sang lại vải vóc. Liễu Tuấn là gia đinh hồi môn của mẫu thân, nay đã hơn 50 tuổi, bình thường đều lo việc bên Tầm Mộng các, có việc mới chạy qua bên này.
– Công tử, mọi thứ đều đã an trí tốt lắm rồi, cuối tháng này có khi còn có thể dành ra được mấy ngày để đi tiếp khách, đơn đặt hàng rất nhiều, công tử phải để ý giữ gìn thân thể. Hôm nay Vân Ti trang ở Giang Nam mang đến mấy cuộn vải, nói là dệt theo ý của công tử.
Khuôn mặt tiều tụy của Liễu Mộ Vân sáng bừng, vội vã nói:
– Thật sao? Ta đã chờ lâu rồi, nhanh, mau cho ta xem xem.
Tiểu thư trông như đứa trẻ 16 tuổi, Thanh Ngôn Lam Ngữ không khỏi nhìn nhau cười.
Liễu Mộ Vân xoay người chạy về nhà kho, Thanh Ngôn, Lam Ngữ tò mò theo sau. Trong nhà kho là những tơ tằm, gấm vóc tốt nhất, tủ bên cạnh cửa đặt mấy cuộn vải được gói trong vải bố trắng, Liễu Mộ Vân run run mở ra:
– A, trời ơi, rất hợp ý ta.
Thanh Ngôn, Lam Ngữ đều tiến lên, hương thơm ngát xông vào mũi, nói là mấy cuộn thì hơi quá, chỉ có thể nói là mấy miếng vải, bề mặt vải rất đặc biệt, có thể thấy người dệt vải rất cẩn thận, tỉ mỉ, sờ vào cảm giác cũng thật tuyệt.
Liễu Mộ Vân vui mừng, cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-nhu-mai/41391/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.