- TA ĐÃ ĐẾN ĐÂY RỒI, SẼ KHÔNG RỜI ĐI NỮA -
Từ Diễn cúi đầu, mắt nhìn mũi, mũi lại nhìn tim, lặng lẽ nói nhỏ: Đã nhiều năm thế rồi, mà Bệ hạ vẫn cứ... vẫn cứ vô sỉ như thế.
Ngày xuân nắng gắt chói chang, Bệ hạ và tam tiểu thư cứ đứng đối diện nhau như vậy, một người khí thế lẫm liệt nhưng đã sớm ủ mưu trong lòng, còn người kia thì có vẻ là đã choáng váng đến mức không dễ gì bình tâm lại trong phút chốc.
Bệ hạ mỉm cười cong cong khoé môi, dễ gì mà dấu được.
Chậc.
Tam tiểu thư chau mày, cảm thấy chính mình lại mắc mưu nữa rồi.
Mà Bệ hạ căn bản còn không cho nàng thời gian suy nghĩ, hắn hỏi nàng có nghỉ ngơi tốt hay không, còn nói, nếu nàng trở về thành sớm hơn thì cũng có thể nhanh chóng nghỉ ngơi tịnh dưỡng thêm.
"Trở về đô thành, trước tiên ta sẽ an bài cho nàng trú lại ở nhà anh họ nàng, chị dâu của nàng giờ đã có thêm Lân Nhi, chỉ sợ là nàng còn chưa kịp biết, như vậy cũng xem như là có cớ để trở về thành." Bệ hạ nói, đưa tay đỡ nàng lên xe ngựa.
Khoảng thời gian trước đó Bệ hạ đã khôi phục chức danh của Chúc Vanh, bổ nhiệm làm Quang lộc đại phu*, khiến cho người trong triều sôi nổi nghị luận một phen.
*Quang lộc đại phu: Một chức quan có từ đời nhà Hán, làm chưởng nghị luận, đến đời nhà Minh, nhà Thanh được nâng lên hàm chánh nhất phẩm, là bậc cao nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-khong-biet-ly/2785616/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.