- VÔ SỈ ĐẾN CÙNG CỰC -
Chị dâu nắm chặt lấy tay Tương Tư, hai người nói chuyện một hồi lâu, chủ yếu là hỏi xem nàng ở Hoán Dương có tốt hay không.
Chúc gia ở Hoán Dương lâu nay cũng không có gì khởi sắc, con cháu cũng không có ai thành tựu xuất sắc, hầu hết đều lui về Hoán Dương an cư lạc nghiệp, xem như một nhà đoàn tụ cùng nhau, vui vẻ ấm áp.
Những năm vừa bắt đầu nghiệp công danh, anh họ nàng vẫn thường bị kẻ khác bày mưu đàn áp, con đường làm quan gặp phải vô vàn trở ngại. Vào thời điểm khó khăn nhất, vợ chồng hai người cùng con gái còn bị ngăn cách bởi song cửa của chốn lao tù, cứ như vậy suốt một năm trời. Cũng trong thời gian ấy, tất cả những gì có thể bán để đổi lấy tiền đều đem bán sạch, không giữ lại thứ gì.
May thay lúc đó vẫn còn Lý Văn Huyên ngự trị ngôi Thái tử, nếu không phải là hắn, chỉ e là anh họ đã sớm mang tội oan mà hoá thành ma.
Vậy nên chị dâu vẫn luôn biết ơn điều này.
"Chuyện của em cùng Bệ hạ,... rốt cuộc là như thế nào?" Chị dâu lo lắng hỏi.
Hai người đã bầu bạn bên nhau từ thuở thiếu thời, hiện giờ lại có lương duyên kết thành đôi lứa, cũng coi như một chuyện tốt đẹp. Thế nhưng khúc mắc giữa hai người vẫn chưa thể hoá giải, lại nảy sinh cục diện như lúc này, thật khiến người ta phải lo lắng.
Để có thể đăng cơ, Bệ hạ đã giáng suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-khong-biet-ly/2785614/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.