*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ly Âm nhẹ nàng đưa tay mở ra hộp gỗ,nàng liền bị món đồ nằm bên trong làm cho giật mình.
"Mẫu hậu,đây là..." Ly Âm có chút sững sờ đưa mắt nhìn mẫu hậu của mình.
"Phải.Nó là Sa Hoành,là thanh kiếm mà ngoại tổ phụ của con tặng cho mẫu hậu lúc sinh thần mười ba tuổi. Người nghĩ rằng,ta sẽ theo con đường của gia tộc đâu ai nghĩ rằng ta sẽ lựa chọn bước vào hoàng gia." Bàn tay mang hộ giáp vàng quý báu của hoàng hậu nhẹ nhàng sờ lên vỏ kiếm,đôi mắt bà hiện lên sự hoài niệm.
Để được ở bên cạnh người mình tâm ái,bà đã đánh đổi lấy tự do mà mình.Không được cưỡi ngựa tung hoành tráng cũng không được múa gươm múa kiếm.
Bà không hối hận vì lựa chọn của mình nhưng tiếc nuối thì không thể tránh khỏi.
"Mẫu hậu,món đồ này quá quý giá.Là ngoại tổ phụ tặng cho người, Ly Âm không dám nhận." Nàng biết thanh kiếm kia là Sa Hoành,nó trong thiên hạ là độc nhất vô nhị.Kiếm khí sắc bén những thanh kiếm bình thường khác khó mà địch nổi.
"Nha đầu ngốc,ta cho thì con cứ nhận lấy.Ngoại tổ phụ con năm đó tặng cho ta là muốn thanh kiếm này có thể tung hoành ngang dọc.Nhưng hiện tại trong tay ta, nó chỉ là một món đồ trang trí sắc bén mà thôi, con mang nó theo mới đúng thực với cái tên Sa Hoành này của nó."
"Nhưng.."
"Không nhưng nhị gì cả.Phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-chon-bon-hoa/2148468/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.