Lục Sơn là người đàn ông rất biết dỗ dành con gái vui vẻ, cho nên Hứa Niệm từ nhỏ đã từng nghe rất nhiều lời ngon tiếng ngọt. Nhưng trước mắt, cô lại vì những lời này của Đường TrọngKiêu mà tim đập rộn lên.
Có lẽ bình thường đã quen với vẻ lãnh đạm của anh, bỗng nhiên nói ra một câu như vậy, mang đến chấn động cùng với rung động trong sâu thẳm. Cô ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt, đôi mắt kia ngay kề bên, nhưng bên trong có quá nhiều cảm xúc không thể suy xét.
Có lẽ lời này nói ra miệng anh cũng cóchút không được tự nhiên, vì thế anh hơi dời mắt, lại miễn cưỡng bổsung: “Có anh dạy em, không cần phải sợ.”
Hứa Niệm như trước có chút mờ mịt, chậm nửa nhịp gật đầu: “Vâng.”
Hai người đều ôm tâm tư, lại không muốn nói ra.
Gió ngoài ban công dần dần mạnh lên, thổi quanh người toàn thân từng cơn lạnh run, Hứa Niệm chỉ mặc một chiếc váy dài màu đen, cánh tay trắng trẻo tinh tế lộ ra bên ngoài. Tay anh vẫnkhoác lên sườn vai cô, lòng bàn tay có cảm giác thô ráp cùng chút nóngbỏng…
Không khí quá mức mập mờ, cô khẩn trươngnuốt một cái, trong đầu nhanh chóng sinh ra xúc động muốn chạy trốn, vìthế bước chân lui về phía sau: “Tôi đi thu dọn…” Lời còn chưa dứt, bênhông chợt căng thẳng.
Đường Trọng Kiêu một tay ôm thắt lưng cô, tay kia kiềm giữ gáy cô, để người cô hoàn toàn dán vào lan can. Phíasau cô có mảng lớn cây xanh lượn vòng giữa những lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-2/2378436/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.