Giọng Khương Tỉnh rõ ràng rất nhẹ, nhưng giờ phút này giống như sấm nổ bên tai.
Cô ngẩng đầu lên để nhìn rõ vẻ mặt của mẹ mình.
“Mẹ?” Khương Tỉnh gọi một tiếng.
Mẹ Khương hồi phục tinh thần lại, thấp thỏm hỏi một câu: “… Nhỏ hơn con bao nhiêu tuổi?” Trong giọng nỏi thể hiện sự bất an và căng thẳng, lại có ý lo lắng đề phòng.
Khương Tỉnh nhìn bà, đột nhiên cảm thấy nếu nói sai một chữ thì trời đất sụp đổ.
Cô đã thoát ra khỏi bóng ma của Thẩm Bạc An nhưng người nhà cô vẫn chưa, đoạn tình cảm thất bại kia đã dán chặt lên người cô, thế nên bọn họ luôn lo lắng, sợ cô mù quáng, ngu xuẩn, tiếp tục giẫm lên vết xe đổ.
Loại lo lắng này khiến người ta khó chịu, nhưng lại không thể trách móc nặng nề, thậm chí còn phải cảm thấy cảm kích, phải quan tâm đến tâm trạng của bọn họ.
Không thể nói được gì vì đây chính là đạo lý.
Khương Tỉnh cứng rắn nuốt những lời định nói xuống, đổi một câu khác: “Nhỏ hơn con một chút, con vẫn chưa biết ngày sinh của anh ấy.”
“Sao mà cái này cũng không biết.? Vậy là vẫn chưa hiểu rõ.” Mẹ Khương nhíu mày, nhưng tim lại hạ xuống một chút.
Nhỏ hơn một chút, còn nói không biết rõ ngày sinh, vậy chắc là chỉ vài tháng.
Vậy thì không phải là vẫn đề lớn, chỉ cần tính cách cậu ta thành thục một chút, là người có thể tin cậy là được.
Mẹ Khương nghĩ tới đây, vẻ mặt cũng hòa hoãn, nói: “Người chắc là đáng tin hả, tính cách như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tinh/36235/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.