Trần Thứ đến dưới lầu mới gọi điện thoại cho Khương Tỉnh. Khương Tỉnh hơi bất ngờ những vẫn nhanh chóng xuống lầu mở cửa.
“Sao anh lại tới đây?”
“Đến nhìn em một chút.”
Khương Tỉnh kéo tay anh, “Vào đi.”
Bên trong tiệm sách không có ai, Khương Tỉnh chỉ mở đèn quầy bar, lấy trong tủ lạnh ra hai hộp trà.
Mỗi người một hộp, ngồi song song bên quầy.
Trần Thứ nghiêng mặt nhìn cô.
Khương Tỉnh hỏi: “Anh xong việc rồi à?”
Trần Thứ gật đầu, nói: “Xin lỗi em.”
Khương Tỉnh cười một tiếng, lắc đầu, “Chuyện của anh quan trọng hơn, xin lỗi gì chứ.” Dừng một chút, hỏi, “Sáng mai anh đi sao?”
“Ừ.”
Khương Tỉnh “À” một tiếng, cầm hộp trà lên nói, “Vậy trà này tiễn anh, chúc anh công việc thuận lợi, xây cho cha xứ một giáo đường thật đẹp.”
Trần Thứ hơi run người, lập tức cười rộ lên, cầm hộp trà cụng với cô, “Cảm ơn em.”
Hai người đồng thời uống một ngụm, cảm giác mát lạnh vào thẳng tim gan.
Trên đầu ánh sáng ấm áp, bên cạnh là người mình yêu, uống trà, nói chuyện phiếm.
Đêm hè khó có được yên tĩnh tốt đẹp như vậy.
Đêm dần sâu, trước khi nói lời từ biệt, Khương Tỉnh nhớ tới cái gì, nói với Trần Thứ: “Anh chờ một chút.” Nói xong bước nhanh lên lầu.
Không lâu sau, Trần Thứ thấy cô ôm một cái túi rất lớn xuống, nhanh chóng đi qua đỡ.
“Đây là…”
“Mua cho anh, anh xem đi.”
Trần Thứ mở ra nhìn, ngẩn người.
“Anh không ghét màu này chứ?” Khương Tỉnh hỏi.
“Rất đẹp.” Trần Thứ ngẩng đầu nói, “Nhưng sao em lại mua cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tinh/36234/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.