Khương Tỉnh cười đến đầu độc lòng người, Trần Thứ không rõ chuyện gì. Anh muốn hỏi cô, môi vừa mở ra, cô đã dán sát lại.
Lúc đôi môi kề nhau, Trần Thứ hoàn toàn chấn động. Lưỡi cô thế mà…
Phản ứng này giống như dự đoán của Khương Tỉnh. Cô cười thầm trong lòng.
Vốn chỉ nổi lên hứng thú trêu chọc anh một chút, nhưng đến lúc làm mới phát hiện việc này không thể dừng lại được, nhất là nhìn bộ dạng Trần Thứ thành thật như vậy, đích thực là khiến người khác muốn bắt nạt.
Vì vậy Khương Tỉnh bắt nạt anh một hồi.
Trần Thứ từ sau khiếp sợ nhanh chóng phản ứng lại, nụ hôn này khác hẳn lúc trước. Trước đây Tôn Trình cùng bạn cùng phòng ký túc xá từng hào hứng thảo luận về kỹ xảo hôn lưỡi, khi đó Trần Thứ đang viết luận văn, không chú ý nghe, nhưng vẫn có một vài chữ lọt vào tai.
Mà giờ khắc này, anh đang làm chuyện đó.
Mặt Trần Thứ nóng hổi.
Anh chậm rãi nhắm mắt lại, nghe được tiếng tim mình, hình như nghe được cả tiếng tim của cô.
Bọn họ nói không sai, rất ngọt, rất mềm, rất… thoải mái.
Anh không nhịn được truy đuổi, dây dưa.
Sự đáp lại không lưu loát này lấy lòng Khương Tỉnh. Anh như một ly nước mát lạnh, trong suốt, bình tĩnh, tự dưng khiến người ta xúc động, muốn nấu chín anh, nhìn bộ dạng sôi trào bốc khói của anh.
Trần Thứ là học sinh giỏi, khả năng lĩnh ngộ hơn người, mặc dù năm đó chưa từng theo bạn cùng phòng luyện kĩ thuật hôn lưỡi khéo léo, nhưng anh vừa cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tinh/36223/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.