Triệu Triệt đang trong tình trạng sứt đầu mẻ trán. 
Ba vạn quân đội của Thịnh Quốc Công đang tiến về phía đông, bức bách Kinh thành. 
Năm vạn quân tiên phong của Lý Huyền Ca từ bắc đánh xuống nam, sắp vượt qua Trường Giang rồi. 
Trong Kinh thành, sau khi Thôi Tống chết, bách quan im lặng, không có sóng gió gì. 
Nhưng trong hoàng cung, tông thất do Triệu Minh Thừa dẫn đầu bị giam giữ nhiều ngày, vẫn không chịu buông lời hợp tác với Thái tử. 
Triệu Minh Thừa kiên trì muốn tận mắt nhìn thấy di thể của tiên đế. 
Triệu Triệt triệu kiến ta. 
"Minh Vấn Thu, ngươi tới thật đúng lúc, ta đang muốn tìm ngươi." 
Ta ngẩng đầu nhìn thẳng hắn: 
"Ở mật thất ta đã hứa, nếu điện hạ thành công, ta nhất định đi theo." 
Triệu Triệt chậm rãi bước xuống bậc thang, giọng nói mang theo sự mỉa mai: 
"Vậy sao? Thật trùng hợp, ngươi là nghĩa nữ của Thịnh Quốc Công, người trong lòng của Lý Huyền Ca, ta lấy ngươi làm con tin, thế nào?" 
Ta hơi nhướng mày, giễu cợt cong môi: 
"Điện hạ, ngài đã từng thấy triều đại nào mà con tin trên tường thành có tác dụng chưa? Đừng nói ta là nghĩa nữ, người trong lòng, dù ta là cha ruột của Dương Thiệu, mẹ ruột của Lý Huyền Ca, e rằng ngài đẩy xuống trước mặt bọn họ cũng chẳng nổi lên một hạt bụi, chỉ khiến sĩ khí đối phương tăng vọt thôi." 
Triệu Triệt lạnh mặt: 
"Vậy ngươi còn tác dụng gì?" 
Ta tiến lên hai bước, nghiêm mặt nói: "Ta có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-thuat-su/3747330/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.