Áo vải thô, tướng mạo bình thường, giọng nói trầm ổn. 
Ta nhớ hắn, nhát kiếm Dương Hành định g.i.ế.c ta, chính là do hắn đá văng ra. 
"Ngươi tên gì?" 
"Lý Mục." 
Mẹ của Lý Mục bị bệnh, hắn là người con hiếu thảo, muốn về nhà thăm mẹ, nhưng cũng không có tiền chữa bệnh. Chỉ cần ta chịu cho hắn tiền, hắn sẽ ở lại đi theo ta. 
"Được thì được, nhưng như vậy không công bằng." Ta chỉ vào những người đang viết chữ kia, "Ta cho ngươi tiền, bọn họ không phục, làm sao bây giờ?" 
Lý Mục nói có lý, xoay người định xuống núi. 
Ta gọi hắn lại: 
"Trừ khi ngươi giúp ta làm một việc, làm tốt rồi, tự nhiên sẽ được thưởng." 
Ba ngày sau, Lý Mục dắt một chiếc xe chở cỏ khô, dừng lại trước cửa sân nhà ta. 
Ta vạch cỏ ra. 
Minh Vọng Xuân trốn trong đống cỏ, áo vải thô, tóc tai bù xù, mắt đỏ hoe nhìn ta. 
"Vấn Thu, thật sự là muội." 
Ta gỡ hai cọng cỏ khô trên tóc nàng ta: 
"Hiền vương phi, ta cũng biết là tỷ, tỷ đã lén đưa Hổ phù của Ngự lâm quân cho Triệu Triệt." 
Nghĩ đến việc trước đó Thái tử nói không g.i.ế.c ta, là nể mặt ba tỷ muội của ta, ta liền biết đại tỷ đã làm chuyện ngu ngốc, không ngờ lại là chuyện ngu ngốc này. 
"Hắn dùng Văn Hạ uy h.i.ế.p ta, ta bất đắc dĩ." 
Minh Vọng Xuân xuống xe, dỡ cỏ khô ra. 
Minh Văn Hạ ôm gối ngồi, vẻ mặt vô cảm, hai mắt đờ đẫn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-thuat-su/3746271/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.