Lý Huyền Ca nhìn thấy nàng ta, sắc mặt cứng đờ, ngón tay khẽ nắm chặt, không nhận ngọc bội, cũng không nhìn nàng ta. 
Mà là nhìn ta qua bình phong, ánh mắt phức tạp. 
Hắn là người duy nhất trong bốn người này chưa kết hôn. 
Hắn thích ta. 
Tổ trạch nhà họ Lý ở hẻm phía Đông thành, đã bị bỏ hoang từ lâu, không có người ở. 
Năm mười tuổi, ta trèo tường vào bắt con vẹt đang bỏ trốn, lần đầu tiên gặp Thiếu tướng quân Lý Huyền Ca, hắn đã bay lên cây, bắt giúp ta. 
Ba năm sau, ta hết tang. 
Mùa hè du ngoạn trên hồ tình cờ gặp lại, khắp nơi xanh biếc điểm hồng, hắn chèo thuyền đến chỗ sâu, bẻ hoa sen tặng ta. Lá sen tròn trịa xanh mướt, hoa sen rung rinh màu hồng phấn, khiến lòng người vui vẻ. 
Nếu tứ muội không xen ngang, vốn dĩ ta định chọn Lý Huyền Ca. 
Ta cầm lấy ngọc bội, đầu ngón tay mân mê, do dự bước ra ngoài. 
Khi đi qua chỗ ngồi của Thái tử, hắn đang cầm chén trà, đột nhiên lên tiếng: 
"Người đã được chọn, cũng có thể chọn lại." 
Thái tử nói ra câu này, là muốn ta chọn hắn. 
Cha ta mất, ta và hai tỷ tỷ là những tướng sư duy nhất còn lại trên thế gian, vốn là người có năng lực đặc biệt, nhất là ta, nếu có thể trung thành với hắn, chắc chắn sẽ là trợ lực rất lớn. 
Lý Huyền Ca bên kia vô ý chạm vào bàn, phát ra tiếng động. 
Nếu ta lúc này chọn Lý Huyền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-thuat-su/3746259/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.