o……」vĩ âm của hắn biến thành kiều âm run rẩy.
Phong Chú Ngôn không nói gì, nhưng ngón tay y không chỉ đâm sâu vào địa phương kia, còn vẽ một vòng bên trong, làm mông Vu Nhân Trí thực không còn khống chế được dưới khoái cảm, thanh âm phát ra run rẩy.
Phong Chú Ngôn rõ ràng liền đem nửa người dưới của hắn ôm lấy, đặt lên nửa người dưới chính mình, mặt Vu Nhân Trí đỏ lựng, của hắn đã đứng lên, cùng bộ vị đối phương chạm vào nhau. Hô hô, loại cảm giác này, thật thú vị nga.
Nhưng dù như thế nào đi nữa, hắn cũng không muốn thất thân với đàn ông, mau đi tìm một cái nhà vệ sinh, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại, không phải thú vị, là ác mộng mới đúng.
Đúng, là ác mộng, siêu ác mộng!
Tuy hắn như vậy, nhưng là người bình thường a, như thế nào có thể cảm thấy thích thú, hắn tuy không dám xưng là loại đàn ông đầy nam tính, nhưng về mặt giới tính hắn hoàn toàn bình thường nga.
「 Hô…… Hô, Please, đại ca, tôi thực sự không thuộc loại này đâu, chúng ta có thể thương lượng lại không…… Tôi tăng giá, hai vạn, được không?」
「 Mỹ kim sao?」
Sắc mặt Vu Nhân Trí lập tức khó coi, Mỹ kim hả, y có còn nói lý lẽ không! Hai vạn Mỹ kim, là sáu mươi mấy vạn tệ, hắn nếu có sáu mươi mấy vạn, đã sớm mua lấy một vị trí ngon lành rồi.
「 Đại ca, nói giỡn hay thiệt vậy, nếu có sáu mươi mấy vạn tệ, tôi cho anh làm thoải mái, ta rất vui vẻ.」
Hắn than thở, nhưng là Phong Chú Ngôn nghe thế, thấp giọng nói:「 Sáu mươi mấy vạn có thể a?」
「 Gì?」
Hắn còn chưa hiểu ý tứ của y, Phong Chú Ngôn đã bỏ hai chân hắn ra, đem quần chính mình cởi ra, Vu Nhân Trí trợn mắt há hốc mồm, cái kia của y thực thật là tốt đại, vừa thẳng lại vừa cứng, nhan sắc lại thâm sâu(???),trông tựa như mãnh long xuất áp, tương hình dưới, của mình với y cùng xuất ra, quả thực là tiểu vu gặp đại vu. (>.<)
Không, không đúng, hiện tại không phải lúc so với lớn nhỏ, hơn nữa nam nhân không phải xem lớn nhỏ, là xem nại lực, tinh lực cùng kỹ thuật, mình không nên tự ti a! Nói không chừng mãnh nam này nhìn được nhưng dùng không được, ai biết được chứ, không phải không có lý.
Không đúng, hiện tại cũng không là thời điểm đàm luận lớn nhỏ, hắn sắp phải thất thân nguy hiểm, phải, chạy nhanh thoát khỏi hiểm cảnh, chứ không phải tại thời khắc nguy cấp này lại đi so với lớn nhỏ.
「 Đại ca, anh muốn làm gì?」
Nguy cơ lớn nhất cả đời hắn từng bước bước đến, đối phương quần đã cởi ra, xuống lần từng bước, nhất định là muốn đem hắn đặt ở trên giường.
Y không vội vã “xơi” Vu Nhân Trí, tay y với lấy áo khoác, xuất ra tờ chi phiếu, ký sáu mươi sáu vạn đưa cho hắn.
「 Đây là chi phiếu như cậu muốn.」
Vu Nhân Trí gầm rú, cái tên bổn đản nhanh như vậy dễ dàng liền cấp người khác sáu mươi mấy vạn, hắn này cả đời còn không có nhìn thấy, vội nghĩ đến chiêu này là chiêu lừa đảo, hắn lại không phải tiểu hài tử ba tuổi mà bị lừa, hắn không cầm lấy tờ chi phiếu, nhắm mắt cũng biết chi phiếu này nhất định là giả.
Phong Chú Ngôn khép lại cái miệng đang kêu la của hắn, một tay thuần thục bính kiên đĩnh của hắn, Vu Nhân Trí thở hào hển, hắn bị làm đến biến thành muốn thất thần, cái tên mãnh nam kia chẳng những hôn tiếp, hơn nữa ngón tay chuyển động càng thêm xảo diệu, hắn tự động nâng mông lên, trên đỉnh thứ nam tính của hắn không ngừng rỉ nước, ướt đẫm xuống cả tiểu thí thí của hắn, quả thực là mất mặt đến chết.
「 Không…… Không được đâu…… Đại ca, không cần…… Không cần làm như vậy…… không cần……」
Hạ thân hắn thấp lâm lâm, miệng mở ra cô gắng giảng giải với y, nhưng Phong Chú Ngôn ngón tay lại bắt đầu tiến vào bên trong hắn, làm lưng hắn không ngừng cong lên.
Hai tay của hắn ôm lấy gối đầu mềm nhũn, đầu cũng vùi sâu vào gối, mông nâng lên cao, chất lỏng ướt át đang bị ngón tay đẩy vào trong huyệt động, mãnh nam đang thoa dầu bôi trơn vào địa điểm bí mật của hắn, mông hắn nâng càng lúc càng cao, dầu càng tiến vào, hắn trong lòng mắng to không còn khống chế được thân thể nữa.
Trong lòng mắng vô dụng a, thanh âm kiều mị truyền ra từ thân thể làm hắn càng tự mắng chửi mình tơi bời, mỗi lần ngón tay xuyên tiến thì, kết hợp thanh âm của chất lỏng, phốc xích, phốc xích, âm hiệu biến thái vang lên làm mặt hắn đỏ bừng, tuy đã gần như mơ hồ, nhưng hắn ít nhất vẫn chưa đánh mất lý trí muốn giữ vững nam tính tự tôn phòng tuyến cuối cùng, hắn không muốn bị đàn ông “thượng” a.
「 Đại ca, tôi tăng giá, ba vạn, ba vạn được không?」
Hắn dùng ngữ khí khẩn cầu suyễn suyễn hư hư, cảm giác giống như nữ nhân bị nam nhân đặt ở dưới thân đang bị dục hỏa thiêu đốt, căn bản không giống đang thương lượng, mà lại giống như đang cầu này mãnh nam nhanh lên “thượng” hắn, để giải quyết dục hỏa đang thiêu đốt hắn.
Phong Chú Ngôn nghe mà như không nghe thấy tiếng cầu xin bi ai của hắn, cũng có thể là lời cầu xin với ý tứ trên mặt không giống nhau, cho nên y hoàn toàn không quan tâm đến thỉnh cầu của hắn.
Ngón tay y đột ngột rút ra, làm Vu Nhân Trí hút một hơi, hắn tưởng ba vạn thương lượng thành công, tránh bị y tiếp tục, nói không chừng hắn đợi lát nữa tự đem hai chân mở ra, nghĩ nếu trên người mình là đàn ông cũng không sao cả, may mắn mãnh nam buông tha cho, nhưng thân thể lại có cảm giác bất mãn, giống như trách hắn tự dưng lại đi đình chỉ chuyện tốt.
Hắn trong lòng rống giận thân thể vô dụng của mình: Ngươi tỉnh lại chút cho ta, chờ một chút ta tìm phụ nữ chân chính cho ngươi, không cần như vậy không còn dùng được bị đàn ông thượng cũng không sao cả, ngươi rốt cuộc có hay không nam tính tự tôn a.
「 Ta lập tức đem tiền đến……」
Chân hắn co rụt lại, lại mềm nhũn không có khí lực, cảm giác khoái cảm vừa rồi vẫn lưu lại trong tận xương cốt, mà Phong Chú Ngôn giữ chặt lưng hắn, phần eo hắn ưỡn ra, Vu Nhân Trí kêu to một tiếng, cảm giác thân thể bị dị vật to lớn xâm nhập, làm hắn trừng lớn hai mắt, ngô ngô, như thế nào lại biến thành như vậy?
「 Chúng ta rõ ràng thỏa thuận ba vạn rồi…… Ngươi…… Ngươi này hỗn đản……」
Đại khái là được thoa dầu bôi trơn rất lâu, cho nên không đau lắm, nhưng sự thật đã bị người khác (bóc tem) xâm phạm, làm Vu Nhân Trí quay đầu lại liền túm tóc Phong Chú Ngôn, dùng sức khẽ động, hắn tức điên.「 Tên hỗn đản này, ta đã nói đến vậy rồi, ngươi còn xâm phạm ta, ngươi là tên đồng tính luyến hỗn trướng……」
Trước hành động của hắn, Phong Chú Ngôn chỉ cần dùng một tay, chẳng mất chút sức lực nào liền đem hai tay hắn giơ lên cố định tại trên giường, mà hai tay hắn như bị cắt dứt vậy, khí lực mãnh nam này cực đại a, thực dọa người mà.
「 Ngô…… Ân…… A…… A…… A……」
Hắn nằm dưới thân tên biến thái thanh âm trở nên lớn tiếng. Trên thực tế tên mãnh nam này, “cái kia” của y so với ngón tay còn muốn thô mãnh có lực, làm cho thanh âm mất mặt của hắn càng lúc càng lớn.
Mội hắn run run không kềm được rên rỉ, sau lưng lại tiếp tục có một dòng điện lưu chạy dọc, vừa rồi thân thể thất vọng, hiện tại là do thỏa mãn mà run rẩy, giống như thứ thân thể muốn chính là cảm giác này.
Trên người hắn mãnh nam tiến thật sâu, lấp đầy thân thể hắn, liên tục xâm nhập, chạm vào tận điểm mẫn cảm của hắn, làm hắn dù muốn chống cự cũng không có khí lực.
Hắn toàn thân vô lực, chỉ còn lại có đồn bộ còn có cảm giác cực kỳ khoái cảm, mà đồn bộ bị Phong Chú Ngôn giữ chặt, liên tục xoay trở, cảm giác này khiến hắn như muốn bùng nổ.
Hắn nhắm mắt lại, gìm tiếng thét khoái cảm vào trong gối, người này không phải hắn, Vu Nhân Trí hắn chỉ yêu phụ nữ, sẽ không bị đàn ông làm “chuyện kia”, còn hưởng thụ khoái cảm lạ thường này.
Oa a, người này tuyệt đối không phải là hắn.
Hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận, có chết cũng không……
「 Yêu quái, hỗn trướng, đừng để cho ta gặp lại……..」
Vu Nhân Trí nằm ở trên giường khách sạn, chăn gối hỗn độn, thậm chí còn lưu lại không ít thể dịch, bằng chứng chứng minh tối hôm qua có bao nhiêu lửa nóng, cũng chứng kiến “nam tính tự tôn” của hắn hoàn toàn bị hủy diệt.
Hắn toàn thân trần trụi nằm ở trên giường, từ khi tỉnh dậy đã không thấy bóng dáng tên mãnh nam ấy đâu. Hắn bị mãnh nam kia ăn đậu hủ miễn phí, ăn nguyên một đêm, hại tiểu đệ đệ của hắn đứng lên không nổi nữa, tương đương như hắn bị cả tá người cùng làm, liên tục cho đến khi trời sáng, hắn mệt mỏi đến mức xương cốt như tan ra, tên mãnh nam kia mới chịu buông tha hắn.
Hắn ngủ đến giữa trưa mới tỉnh lại, lưng đau như bị ai dần, hơn nữa đêm qua sử dụng chỗ kia quá độ, đau đến mức cắn răn cắn lợi. Hắn vô lực nằm bẹp trên giường, tên mãnh nam đáng chết sau khi ăn xong, liền vỗ vỗ mông ly khai, một xu tiền mặt cũng chưa lưu lại.
Hắn chẳng những bị đàn ông “thượng”, còn bị đàn ông ăn miễn phí, đúng là đại sỉ nhục, thậm chí là ngu ngốc cực điểm.
Trên đầu giường, trưng ra một tờ chi phiếu đáng giận, bởi vì phẫn nộ ngày hôm qua chính mình là hành vi tự nguyện, càng thêm tức giận chính mình bị “đàn ông” thượng, hắn di động cánh tay, đem chi phiếu xé thành từng mảnh nhỏ cũng chưa đủ để giải hận, hắn tức giận mắng to.
「 Đi chết đi, đi chết đi, đi chết đi, tên hỗn đản này, đừng để ta gặp lại, lấy tờ chi phiếu này để gạt ta, nghĩ ta dễ bị lừa vậy sao chứ?」
Mắng một hồi vẫn chưa hết phẫn nộ, hắn kéo lê thân thể vừa đau lại vừa khó chịu, lết vào phòng tắm tẩy rửa thân thể nhớp nháp. Sau khi mặc quần áo vào, nhìn lại đồng hồ đã là mười hai giờ trưa, ít nhất vẫn còn kịp, vội vàng lê thân chạy ra trạm xe.
Trên xe có ít người, hắn tiến tới hàng ghế cuối ngồi xuống, nhưng lập tức nhảy dựng lên, tiểu thí thí của hắn đau đến mức ngồi không được. Đều là tội của tên mãnh nam đó, do y đêm qua sung sức quá, “cái kia” lớn như vậy, mà hắn cùng đàn ông là lần đầu tiên, cho nên tại phương diện nào đó có thể coi như là xử nam, còn khiến hắn lên đỉnh vài lần.
Cả kinh giác chính mình thế nhưng đem chính mình hình dung thành xử nữ, hắn đích mặt lập tức trướng hồng, phẫn nộ đích thiếu chút nữa tưởng đem chính mình cấp giết, khảm thành hai nửa.
Hắn là có bệnh nga, bị đàn ông thượng cũng bỏ qua, giờ lại còn dùng cụm từ “xử nam” (aka trai còn gin=]]) để hình dung chính mình, hắn đến tột cùng đang làm cái gì a, vừa bị đàn ông thượng xong tư tưởng liền biến thành kỳ quái sao chứ?
Người đàn ông luống tuổi ngồi bên cạnh thấy thế, vội vàng lắc đầu nói:「 Cậu trai trẻ, bị trĩ à?」
「 Gì?」
Hắn há hốc mồm, mặt ngốc lăng.
Ônng ta nói với âm lượng cho cả xe cùng nghe:「 Ta nhìn cậu ngồi không dám ngồi, nhất định là bị trĩ, cậu trai a, đang còn trẻ chũa sớm thì tốt hơn, ta có phương thuốc bí mật cho cậu nè.」
Vài cặp mắt trên xe nhìn về phía Vu Nhân Trí, còn có tiểu hài tử quay sang mẹ nó nói:「 Mẹ, bị trĩ là cái gì a?」
Bà mẹ xấu hổ quá nói:「 Hư, tiểu hài tử đừng nghe bậy.」
Mặt hắn vừa rồi hơi phiếm hồng, nhưng giờ chuyển thành màu cà chua, hắn dùng sức cố gắng nén cơn đau ngồi xuống. Hắn không bị trĩ mà, toàn bộ hình tượng coi như sụp đổ từ giờ khắc này.
「 Cậu trai à, ta cho cậu vài phương thuốc, cậu phải cố ghi nhớ nhé.」 Ông ta vội phát huy tinh thần “cứu quốc” thập phần nhiệt tâm.
「 Tôi không có bị trĩ!」
Hắn tức giận nhưng vẫn nhỏ giọng trả lời.
「 Đừng xấu hổ, trĩ giờ y học chữa được rồi, lại không phải loại bệnh đáng chê cười gì, loại thuốc này chỉ cần dùng năm lần là sẽ thấy công hiệu a.」
Ông ta dùng vẻ mặt an ủi vỗ vỗ vai Vu Nhân Trí, hắn tức giận đến toàn thân phát run, trên mặt thần sắc cũng càng ngày càng khó coi, hắn biết toàn bộ nên chửi ai, cái tên mãnh nam chết bầm, đừng để hắn gặp lại, nếu bị hắn gặp được, hắn tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng bỏ qua.
Hết thảy đều là do y hại, thân thể không thoải mái, bị đàn ông thượng, thậm chí còn bị toàn bộ người trên xe cho rằng bị trĩ, tất cả đều là tội của tên đáng chết ấy.