Lê Thúy dừng bước: “Có biết hay không, với tôi mà nói cũng chẳng có gì thay đổi.”
Lý Nham như nghe được chuyện gì đáng cười lắm, nói: “Đúng là ngu xuẩn đến tội nghiệp, không phải mày thật sự có tình cảm với hắn chứ, vậy thì đây quả là chuyện thú vị nhất mà tao từng được nghe.”
Lê Thúy xoay người, trầm giọng nói: “Tôi thích anh ấy đấy, thì sao? Mắc mớ gì tới anh.”
“Đúng là không mắc mớ tới tao, tao chỉ tốt bụng nhắc nhở mày thôi, mắc công mai mốt mày tỉnh lại phát hiện mình tim mình bị khoét mất, ngay cả chủ mưu cũng không biết đâu mà lần.”
Ánh mắt Lê Thúy sa sầm: “Anh nói bậy bạ gì thế?”
“Tao nói, sở dĩ Lục Thương nhận nuôi mày,” Lý Nham gằn từng chữ, “Vì mày chính là nguồn tim sống mà hắn chuẩn bị cho mình.”
Tay Lê Thúy vô thức run rẩy, Lý Nham hết sức hài lòng với biểu cảm của cậu, tiếp tục nói: “Lâu vậy rồi mà mày không phát hiện gì sao? Mày không cảm thấy hắn quá công khai sự tồn tại của mày à, người xưa nay một thân một mình như Lục Thương, tại sao bên cạnh lại có thêm mày chứ?”
Lê Thúy nhìn Lý Nham chằm chằm. Lý Nham thở dài, tiếc hận nói: “Mày không hiểu, với người như bọn tao mà nói, từ trước đến nay tình nhân không tạo được uy hiếp, nhưng trái tim thì khác, bởi thế hắn mới cho phép mày ở bên cạnh hắn.”
“Mày biết Đông Ngạn có bao nhiêu người muốn thay thế vị trí của hắn không? Nếu bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tam/2313614/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.